Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Chap 3: Có một loại tình yêu bắt đầu từ thói quen
2 ngày liên tiếp. Câu chuyện giữa nàng và mình không quá nhiều, nếu có thì vẫn chỉ là công việc, hỏi đáp. Mình nghiễm nhiên tự dưng coi đây thêm như 1 người quen, 1 em gái xa lạ mà mình có cả đống. Tối hôm đó, vừa tắm xong thì 2 cuộc gọi lỡ từ thằng bạn. Bật máy lên gọi lại- Xicalo
- Lô cái :lol:
- Gọi đéo gì thế? Vừa tắm
- Sao, chén em D chưa?
- Chén cc à. Yêu đương gì mà chén?
- Ơ sao lại không yêu, chủ động làm quen thế cơ mà! Không thích à? Thế để giới thiệu em 97.
- Không, nó thích tao đéo đâu, toàn hỏi han chuyện công việc.
- Ơ đm thằng óc chó này. Con gái nhà người ta gái nhà lành, đéo ai lại mở mồm ra tán trai trước, nó chủ động làm quen là thích ông rồi. Tán đi chứ.
- Đéo gì, cần hỏi han học thì add chứ thích gì. Thích thì kiểu gì chả phải đá đưa sang chuyện bản thân hay hỏi vấn đề cá nhân của tao.
- Mày ngu như chó ý, lâu đéo yêu lú à? Chính mày bảo nó nhút nhát, thế 1 đứa nhút nhát có dám chủ động tán trai không? Nó cố lắm mới dám làm quen chủ động đấy!
- Có cc, đéo tin. Kệ đi
- Thế có hẹn hò gì nhau chưa?
- Hẹn gì đâu, chỉ xin hôm nào hẹn chia sẻ thêm trực tiếp, mà có cả con bé phụ trách sale đi cùng.
- Đấy, đm, nó còn chủ động hẹn.
- Có cả 2 đứa mà.
- Nó ngại, mày ngu thế. Nó hẹn mình mày khác đéo gì khai em thích anh vcl rồi, thịt em đi. À mà em phụ trách sale bên spa kia chắc là em Trang rồi. Cũng ngon lắm, sn 98.
- 98 cứt gì đã đi làm?
- Bỏ học, học hết cấp 2 lang thang. Gần nhà vợ thằng Tùng nên rủ đi làm, nhìn mặt cũng dâm đấy nhưng hơi dở hơi. Hay không thích em D thì chén em ý đi. Mày mà chém 1 đường thì đổ mẹ nó luôn. Có gì tao bảo thằng Tùng bơm thêm phát là xong.
- Đm, đầu chúng mày chỉ toàn *ịt với *ịt à!
- Không *ịt thì để đi đái à! Đùa thế thôi, tao phân tích mày nghe. Em ý nhút nhát, hiền, gia giáo mà lại vừa chia tay ny 6 tháng thì sẽ rất sợ bắt đầu 1 mối quan hệ mới. Nó chủ động làm quen với mày là cố lắm rồi đấy. Tùy mày, thích thì tiến tới, không thì giải tán để giới thiệu em khác.
- Đm cứ như buôn bán người ý.
- Bố nói thật còn gì, mày quyết lấy vợ năm nay thì phải xúc tiến sớm. Ca nào không đi tới đâu thì giải tán nhanh còn tập trung mục tiêu khác.
- Đéo biết, thôi để gặp lần nữa xem sao.
- Ok! Có gì cập nhập.
Nàng là chị cả, dưới nàng có 1 em gái kém 2 tuổi sinh năm 96. Đang theo học đại học Y Hà Nội tại thời điểm đó, nói tới là biết học rất giỏi và thông minh rồi. Còn nàng học đại học mở, ra trường làm linh tinh và mới về làm spa chỗ bạn mình quen (không thân) được hơn năm. Phụ trách quản lý quỹ lương, thu ngân và marketing. Cái spa đó nhỏ tý thôi trong ngõ ở khu Chùa Láng, kinh doanh gọi là tàm tạm đủ duy trì dư ra chút. Vì là mảng thêm của vợ Tùng nên cũng không đầu tư nhiều. Nói chung thuộc dạng spa vớ vẩn sống bằng khách quen tới chăm sóc da, đấm bóp (chỉ phục vụ nữ), tẩy lông, bấm huyệt gì gì đó 1 số.
Gia đình nàng thì khá có điều kiện trên Phú Thọ, bố làm nhà nước còn mẹ buôn bán ngoài chợ kiếm rất khá. Bố mẹ có 2 cô con gái nên lo cho lắm, lúc nào cũng bảo sau này lấy chồng mà khổ về bố mẹ nuôi.
Sau này mình biết nàng ở nhà so với em lại là dạng tiểu thư. Chả phải làm gì, ai cũng chiều chuộng kể cả em và chả biết làm gì, trái ngược với cô em gái.Nàng nấu ăn dở tệ, lười việc nhà, tư duy logic cũng kém nhưng bù lại thì rất tích kiệm, và đúng như thể hiện từ đầu, cực kỳ hiền dịu, mau nước mắt.
- Vậy là mai anh em mình hẹn 7h nhỉ
- Vâng ạ! khụ khụ...
- Em ốm à, sao ho thế - (messenger call)
- Vâng, em mới bị cảm lạnh, vẫn còn ho
- Thế ốm thế còn hẹn hò gì, để khi khác
- Không sao, em đỡ rồi! Từ mấy hôm trước, còn hơi ho thôi ạ!
- Uống thuốc gì rồi?
- Em không uống gì, em sợ thuốc lắm, tự khỏi thôi.
- Uống bổ phế vào nó mới nhanh đỡ, có đắng đâu.
- Thôi ạ, tự nó khỏi, mấy lần trước cũng thế.
- Ương phết nhở, tự khỏi thì nó dai dẳng thành ra 3 ngày ho thành 1 tháng đấy.
- Ôi, em quen rồi ý ạ.
- Hết nói nổi
Quán café Highland Nguyễn Chí Thanh là 1 trong những địa điểm mình thích vì không gian khá ổn. Hai cô gái đã ngồi đó từ trước, từ sau lưng thì mình nhìn thấy dáng nàng đang ngồi đó. Đối diện là cô bé tên Trang, nhìn mặt cũng có nét dam dang thật.
- Chào 2 em
- Chào anh
- Chào anh
- Tới lâu chưa?
- Dạ 1 lúc rồi ạ
- Em nghe chị D bảo nay được gặp 1 chuyên gia, háo hức từ sáng luôn ạ...
Trong lúc Trang loay hoay lấy xe thì mình ra xe mình rồi quay lại chỗ nàng đứng, đưa cho 1 cái túi bóng. Bên trong là 2 lọ bổ phế mua vội.
- Này cầm lấy!
- Gì thế ạ?
- Thuốc chứ cái gì, uống vào mới nhanh hết ho
- Á à... Trang cười khúc khích
Ơ mà, sao không cảm ơn nhở! Ngạc nhiên hay kiểu éo quan tâm. Nếu thích mình và quan tâm thì nội trong 10p sẽ có tin nhắn cảm ơn.
1 tiếng rưỡi sau tại nhà thằng bạn, quẩy xong 2 trận liên quân mà vẫn éo thấy cái tin nhắn cảm ơn nào cả. Đm, là sao???
...
- Anh ngủ chưa?
- Chưa em, ngủ gì giờ này. – Mình trả lời trong vòng 3s, tự mình cũng thấy lạ, chả lẽ mình mong chờ cô bé này liên lạc tới mức đó rồi?
- Gần 11h rồi ạ
- Anh toàn ngủ muộn em biết mà.
- Nhưng nay tư vấn cho bọn em mệt ý! À em cảm ơn anh chai thuốc nhé, làm cái Trang cứ trêu em mãi.
- Có gì đâu, sao? Chém gió thế ổn không?
- Ôi chém gì, về cái Trang cứ khen luôn mồm, thần tượng anh rồi ý.
- Thần tượng gì, đó là những kiến thức bình thường. Người không biết thì thấy hay thôi.
- Là sao ạ (chậm hiểu lắm)
- Ví dụ này nhé, trước em chưa biết viết content quảng cáo hay sáng tác câu chuyện để đăng fanpage, chưa biết quản lý fanpage em thấy người nào làm được cạnh em em nghĩ họ giỏi. Nhưng khi em làm rồi, biết rồi, nhiều kinh nghiệm rồi em thấy việc đó bình thường.
- Thì quan trọng là lúc được truyền kiến thức ý ạ
- Kiến thức vốn là để cho đi mà, loài người chẳng phát triển nhờ vậy sao?
- Anh toàn nói chuyện vĩ mô ý, nhiều lúc em chẳng hiểu
- Ừa, anh nói chuyện n lúc khó hiểu lắm nên chả cô nào dám quen.
- Ơ, như anh ai chả muốn quen, biết được thêm bao nhiêu thứ hay.
- À, phải nói là chẳng ai dám yêu. Anh ở trong nam 1 thời gian dài nên nhiều lúc lại dùng từ trong đó. Quen = yêu ngoài bắc.
- Ơ thế anh vào đó lúc nào đó?...
Lại là những câu chuyện chẳng có đầu chẳng có cuối. Nhưng mình thấy vui vui, không rõ theo nghĩa nào. Có thể vì thích? Hay là vì lâu lắm rồi không nói chuyện thoải mái với một cô gái?
Những ngày sau đó, trong khoảng 1 tuần hoặc hơn gì đó, những cuộc chat đã biến thành màn video call. Thực sự mình rất nhiều chuyện để kể, như là tóm tắt 1 tác phẩm văn học, 1 bộ phim, kể chuyện về vẻ đẹp của 1 vùng đất đã từng đi qua. Nàng thì lúc nào cũng ngây ngây ngô ngô và thực sự bị thu hút bởi những câu chuyện đó. Có thể khẳng định phần nào đó rằng nàng đã thích mình, và mình cũng vậy. Lại thêm cai sự bơm từ thằng bạn giới thiệu 2 đứa, bơm cả mình và bơm cả nàng lẫn thằng sếp của nàng, nó lại còn rất âm mưu, rằng nếu mình với nàng yêu nhau thì với tính mình sẽ hỗ trợ nàng ®công việc rất nhiều, từ đó thằng Tùng sẽ là người hưởng lợi nhất.Thế là nguyên 2 cái máy bơm công nghiệp luôn và nhiều lúc thấy thằng Tùng kia còn nhiệt hơn cả nó.
Yêu cũng có có 5-7 loại dù cùng là tình yêu nam nữ. Đôi khi không phải là cái gì đó ghê gớm, đơn giản có khi chỉ là thói quen, thói quen có mặt người kia trong cuộc sống của mình. Đó cũng là một loại tình yêu. Rằng thiếu người kia thì cuộc sống thiếu hụt cái gì đó, không muốn đánh mất, vậy cũng là yêu. Và sự thật nếu các thím để ý thì trong cuộc sống này, loại tình yêu thói quen đó vô cùng nhiều. Bằng chứng là cứ tự nhìn những cặp yêu nhau và hỏi:
+ Có sẵn sàng chết vì nhau không? KHÔNG!
+ Có đau khổ vì không được gặp nhau không? KHÔNG!
+ Có cảm giác thiếu người kia thì không sống nổi không? KHÔNG!
+ Có muốn giữ người kia ở cạnh mãi không? CÓ!
+ Có sợ đánh mất không? CÓ!
+ Có đồng ý cưới không? CÓ!
Có một loại tình yêu như thế, gọi là tình yêu bắt đầu vì thói quen...
Mình nhận thức được tình yêu này khác tình yêu đích thực. Vì với nyc, chỉ cần vài ngày không được gặp nhau dù tối nào cũng call video vài tiếng mình vẫn nhớ phát khóc. Chỉ cần nghĩ tới đánh mất là sợ bủn rủn chân tay. Thậm chí đang ngồi cạnh, ôm nyc trong tay nhưng vẫn thấy nhớ, vẫn thấy muốn hơn nữa... Ai từng yêu thật lòng sẽ hiểu điều mình nói. Từng phút từng giây đều muốn cạnh người đó, và đúng theo cái nghĩa nếu thực sự phải 1 túp lều tranh, cơm rau dưa qua ngày thì vẫn thấy hạnh phúc. Tình yêu thực sự nó lớn lao lắm...
Sau cùng lần hẹn hò đầu tiên đã tới, mình rủ em đi xem phim sau đó có hẹn tiếp với 1 thằng em vừa góp vốn cùng bạn mở cửa hàng quần áo nữ. Trời mưa rào nhẹ, dù vậy cả mình và nàng đều đúng giờ, mình tới con ngõ nằm ở Hoàng Quốc Việt đón nàng, còn nàng thì cũng không để mình chờ lâu mà chỉ vài phút đã xuống. Bộ phim hành động trôi đi nhanh chóng và thực sự chẳng có cái màn nắm tay hay trò chuyện trong rạp đâu. Mình không thích vồ vập, càng không thích là người kém ý thức trong rạp.
Tiếp theo là một màn đẩy đưa tại shop thằng em mình mới mở, cuối cùng nàng cũng đồng ý nhận 1 bộ đồ công sở với lý do của mình là mua ủng hộ. Cả mình, nàng và 2 đứa em đi café, buồn cười là lại bị ngứa nghề, cả buổi chả nói chuyện với nàng câu nào mấy mà chỉ quanh quẩn nói chuyện tư vấn cho thằng em.
Buổi hẹn hò khép lại và chẳng để lại ấn tượng mẹ gì với cả 2 cả (ít nhất theo mình thấy và thực ra sau này hỏi vợ cũng bảo thì thấy bt).
Sự chuyển biến đầu tiên mãi mới xuất hiện sau đó mấy ngày, và đấy cũng là lần đầu tiên mình biết mặt – tiếp xúc với em vợ mình: H
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN