Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Đoàn tàu vẫn đều đều lăn bánh, xuyên qua những thị trấn, những làng quê... Rồi lại uốn lượn qua những dãy núi chập chùng hùng vĩ, những cánh rừng bắt đầu thay lá. Tao cứ nghiêng người nhìn qua cửa sổ toa tàu, cảnh vật trên đoạn đường mà đoàn tàu lướt qua thật đẹp, lúc bây giờ là thời điểm chuyển sang mùa thu nên thời tiết rất đẹp, bầu trời trong xanh với những đám mây trắng trôi hờ hững như đuổi bắt với đoàn tàu lửa, những tia nắng vàng trải dài trên những tán cây, cành lá... Và những tia nắng ấy lại hắt vào cửa sổ, chiếu thẳng vào mái tóc đen huyền của Nhật Bản, em ngồi kế bên tao cũng đưa mắt nhìn xa xăm ra phía bên ngoài, chắc là Nhật Bản cũng như tao, cũng chìm đắm trong vẻ đẹp thiên nhiên của mùa thu.
Cuối cùng đoàn tàu cũng tới Gare du Nord, Paris vào lúc chiều tối, tụi tao lại di chuyển tiếp về khách sạn mà Nhật Bản đã đặt phòng trước bằng taxi. Đây là 1 khách sạn nằm ở quận 13 gần cầu Bercy bắc qua con sông Seine êm đềm thơ mộng, tụi tao chỉ đặt 1 phòng với 2 giường đơn để tiết kiệm chi tiêu cho chuyến đi, có thể 1 nam 1 nữ ở chung hơi bất tiện nhưng đó là suy nghĩ của tao, của 1 thằng Việt Nam mới qua đây thời gian ngắn chứ bên này họ suy nghĩ cũng thoáng, yêu là yêu và bạn là bạn nên việc nam nữ ở chung phòng cũng không có gì là lạ.
Căn phòng của tụi tao nằm ở tầng 2, có ban công và cửa sổ phòng hướng ra dòng sông Seine uốn lượn ngoài kia, view quá đẹp cho 1 căn phòng khách sạn ở Paris như thế này.
Trong lúc đợi Nhật Bản tắm rửa, tao bước ra ngoài ban công, ở đây có đặt 1 bộ bàn ghế, trên bàn có 1 cái đồ gạt tàn thuốc, ĐM vậy là buồn ngủ gặp chiếu manh rồi, tao bước nhanh vào phòng, lấy trong ba lô ra gói thuốc Marlboro, ngồi xuống cái ghế ngoài ban công rồi đốt 1 điếu thuốc... Phà ra những làn khói thuốc, tao sảng khoái ngắm nhìn thành phố đã lên đèn, mọi thứ thật lung linh và huyền ảo trong mắt tao, đúng là kinh đô ánh sáng.
Tắm rửa xong xuôi, tụi tao bước cùng nhau trên con đường ven bờ sông Seine, cùng nhau tận hưởng những làn gió mát từ dòng sông, dạo bước qua những con phố nhỏ của Paris, khi bước vào khu phố Tàu, tao thấy nhiều nhà hàng, quán ăn ghi chữ Việt Nam, nào là Phở Hòa Pasteur, Phở Tàu Bay Lý Thái Tổ, bánh mì Việt Nam, bánh cuốn... ĐM tưởng đang ở Sài Gòn không chứ. Cuối cùng tao chọn 1 nhà hàng nhỏ kiểu Trung Quốc, tao thấy Nhật Bản cũng thích vì hay nghe em nói khoái ăn đồ ăn Trung Quốc.
Tụi tao chọn cái bàn gần cửa, vừa ăn uống vừa có thể nhìn ra ngoài đường phố. Kêu mấy món ăn, nhâm nhi cùng với mấy chai rượu được hâm nóng dưới cái thời tiết mùa thu mát mẻ cũng đủ làm cho tao với Nhật Bản no nê và ngà ngà say. Cái bill đem ra được tụi tao share tiền để trả, tất cả chi phí chuyến đi này đều được tao và Nhật Bản share đều ra như vậy, tao thấy cách sống như vậy cũng rất hay, nó sòng phẳng chẳng ai nợ ai, thoải mái cho mỗi người vì cuộc sống bên này rất đắt đỏ và ai cũng phải cực khổ làm để kiếm đồng tiền.
Đi bộ về gần tới khách sạn thì Nhật Bản kéo tay tao vào 1 cửa hàng bách hóa, em nói vì đi bộ xa quá nên hết say rồi nên mua thêm rượu vang và chút gì đó về khách sạn uống tiếp, tao dứt liền, chắc tính tao cũng như Nhật Bản làm thì phải ra làm, chơi thì phải chơi cho tới nóc. Vậy là 2 chai rượu vang và 1 ít chocolate được tụi tao mua đem về phòng.
Ngồi ngoài ban công, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, phía dưới là những cặp đôi yêu nhau đang xuôi ngược trên những con phố lung linh ánh đèn hòa quyện cùng với những bản tình ca Pháp được phát ra từ 1 quán cà phê nào đó, xa xa là dòng sông Seine nổi tiếng trong thơ văn của những thi hào trên thế giới thổi những cơn gió mát lạnh vào, tao cảm giác như mình đang ở chốn thiên đường, không thiên đường sao được khi ngồi đối diện với tao lại là 1 người con gái xinh đẹp đến từ xứ sở Phù Tang, những cơn gió làm cho mái tóc của Nhật Bản nhẹ tung bay trong gió, làm tỏa ra mùi hương thoang thoảng, làm em thêm xinh đẹp và quyến rũ dưới cái ánh sáng mờ ảo trong đêm.
Bất chợt, cái điện thoại của tao để trên bàn sáng lên vì có tin nhắn đến, làm nổi lên cái hình nền của thằng nhóc con tao, Nhật Bản cũng thấy, tin nhắn của Mr. Smoker chúc tao có chuyến đi vui vẻ. Đợi tao trả lời tin nhắn xong, Nhật Bản hỏi tao
- Anh có thể cho em coi hình con trai của anh?
Tất nhiên là tao đồng ý rồi, ai mà chẳng muốn khoe hình ảnh con cái của mình. Nhật Bản chắc là rất thích, em cười và khen mỗi khi tao lướt từng tấm hình của thằng nhóc. Coi xong, em lại nhấp 1 hớp rượu rồi cất tiếng nói
- Em cũng mơ ước sau này sẽ có những đứa con xinh đẹp nhưng em lại không muốn ràng buộc trong chuyện hôn nhân.
Tao thấy Nhật Bản có vẻ hơi trầm lặng lại khi nói xong, tao hơi tò mò nên hỏi
- Hình như em có gì đó không thích chuyện hôn nhân.
Nhật Bản gật đầu nhè nhẹ, em lại uống cạn ly rượu và nói
- Đây là câu chuyện của gia đình em, và anh là người đầu tiên em kể chuyện này.
Tao cũng uống cạn ly rượu của mình, tao nói với em
- Anh sẵn sàng nghe em kể nếu như em cảm thấy nhẹ lòng hơn sau khi chia sẻ với anh.
Nhật Bản cười nhẹ, nụ cười thật đẹp với đôi má hồng hồng vì đã uống nhiều rượu
- Thật ra ba mẹ em đã ly hôn từ 3 năm trước nhưng vẫn sống chung 1 nhà nên em thấy chuyện hôn nhân có 1 cái gì đó nó ám ảnh. Em chỉ muốn sinh con nhưng em không muốn kết hôn, em muốn tự do không bị ràng buộc với ai hết.
Tao cười với cái suy nghĩ của em, tao cũng kể cho em nghe về gia đình mình, về những thiếu thốn tình cảm của ba mẹ lúc nhỏ nhưng khi tao lớn lên, khi tao có gia đình thì tao lại đi vào vết xe đổ đó.
Nghe xong Nhật Bản lại nói
- Em không nghĩ anh lại gặp nhiều điều không may mắn hơn em. Chắc là suy nghĩ của em là đúng, em sẽ không kết hôn, chỉ muốn có những đứa con cho riêng mình.
Tao lại cười, rồi nói như chọc ghẹo em
- Vậy anh sẽ tặng em những đứa bé bụ bẫm, em đồng ý không?
Nói xong tao cười lớn, câu nói vừa rồi tao cũng không có ý gì hết chỉ là muốn chọc cho Nhật Bản cười vui thôi nhưng không thấy em cười, chỉ thấy 2 gò má của em thêm đỏ hồng, rồi Nhật Bản lại nói
- Ừ, nhưng phải đẹp như con trai của anh.
ĐM, không biết phải tao chọc em trước rồi bây giờ Nhật Bản chọc tao lại không nữa, trong cái không khí bây giờ, em nói câu đó chẳng khác nào mời gọi tao chứ, thôi kệ mẹ suy nghĩ nhiều chi cho mệt.
Và tao bất ngờ khi nghe Nhật Bản hỏi tao tiếp tục
- Anh có chấp nhận chúng ta sống như 1 cặp tình nhân trong mấy ngày mình ở Paris hay không?
ĐM sao tối nay em đưa tao từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, tao nghĩ chắc là Nhật Bản đã say nên tao hỏi lại em 1 cách nghiêm túc
- Em biết anh cũng có 2 người bạn gái ở Việt Nam rồi mà, sao em lại đưa ra lời đề nghị như vậy?
Nhật Bản lại cười to, em nhìn tao rồi nói
- Anh có bạn gái là chuyện của anh, không liên quan tới em. Có lẽ anh chưa thích nghi được với cuộc sống ở đây, thấy hợp nhau thì đi du lịch cùng nhau, lên giường cùng nhau, chỉ là tình nhân với nhau trong thời gian này, sau khi kết thúc chuyến du lịch thì mọi thứ trở lại bình thường, thế thôi.
ĐM, tao ngỡ ngàng với những gì Nhật Bản vừa nói, tao cũng mới bắt đầu cuộc sống bên này và có lẽ còn nhiều điều tao chưa biết về lối sống, con người phương Tây chăng? Dù gì Nhật Bản cũng đã qua đây từ lúc 16 tuổi, khoảng thời gian quá dài đủ để em ảnh hưởng ít nhiều cách sống bên này.
Sau này tao mới biết được rõ hơn về những chuyến du lịch như thế này, những cặp biết nhau qua mạng xã hội, quen biết nhau ngoài đời... Nếu thấy hợp nhau, thích nhau thì đến kỳ nghỉ đông lại cùng nhau đi du lịch như những cặp đôi yêu nhau, cùng share chi phí chuyến đi, cùng lên giường với nhau, cùng hưởng thụ kỳ nghỉ nghỉ đông ở 1 quốc gia châu Á nhiệt đới nào đó... Để rồi sau chuyến đi đó, có những cặp tiếp tục yêu nhau hoặc có những cặp kết thúc, coi nhau như những người bạn bình thường hoặc xem nhau như 2 người xa lạ.
Trời về khuya, rượu đã hết, tao chếch choáng trong hơi men, Nhật Bản cũng vậy và thằng đàn ông trong tao đâu thể nào từ chối lời đề nghị của 1 người phụ nữ quyến rũ như Nhật Bản. Ừ thì tao đâu phải là thằng đàn ông tốt 1 cách hoàn hảo nhưng tao cũng không phải là 1 thằng xấu xa đến tận cùng đâu, tao nhớ có 1 ông anh đã từng đọc câu chuyện đời của tao nói rằng tao giống như 2 chấm tròn nhỏ trong cái vòng thái cực, đúng thật con người mà, chẳng ai là hoàn hảo cả. Khi đọc đến đoạn này chắc chắn là sẽ có nhiều chị em phụ nữ không hài lòng về tao, nhưng đàn ông mà, bản chất của đa số những thằng đàn ông tụi tao là như vậy, luôn đa tình và tham lam mà, đúng không tụi mày? Tao viết câu chuyện này không phải để xây dựng hình tượng cho tao mà vì muốn lột tả hết tất cả phần Con và phần Người của 1 thằng đàn ông trong tao, vậy thôi.
Tụi tao đứng trên ban công trao nhau những nụ hôn say đắm, những cơn gió cứ thổi vào nhưng chắc là không làm lạnh lẽo gì khi 2 cơ thể đang ôm nhau nóng bừng vì những nụ hôn.
Tao nằm bên cạnh Nhật Bản trên chiếc giường trong căn phòng khách sạn đậm chất kiến trúc của Pháp, những mảnh quần áo đã bị lột ra quăng vào 1 góc nào đó, bầu ngực căng tròn của người con gái xứ sở Mặt Trời mọc cứ áp chặt vào người tao, những tiếng rên sung sướng trong cơn hoan lạc, nó như đê mê bất tận, cứ như vậy 2 cái cơ thể trần trụi quấn lấy nhau mà cùng hưởng thụ những thú vui xác thịt...
Người đời thường nói "Ăn cơm Tàu, ở nhà Tây, lấy vợ Nhật", ý nói những cái thú hưởng thụ cuộc sống này. Và tao không ngờ trong cuộc đời mình, chỉ trong 1 buổi tối mà tao may mắn có thể hưởng thụ được hết tất cả những lạc thú đó, đôi khi cái cuộc đời nó nhấn chìm mình trong những phong ba bão tố, để rồi có những lúc như thế này nó lại mang đến cho mình những thú vị đến không ngờ...
Sáng hôm sau, tao mệt mỏi thức dậy sau 1 đêm dài chìm trong những khoái lạc cùng với Nhật Bản, tụi tao cùng nhau tắm rửa, đúng là con gái Nhật Bản chăm sóc cho người tình của mình thật chu đáo, em chà rửa từng ngóc ngách trên thân thể của tao, vậy là tiếp tục 1 cuộc vui xác thịt được diễn ra trong cái phòng tắm, tụi tao giống như đang trải qua 1 kỳ trăng mật tại xứ sở thần tiên.
Bước ra khỏi khách sạn, tụi tao ghé 1 quán ăn sáng kiểu Pháp, có lẽ vì hao tổn sức lực nhiều quá nên tao ăn rất nhiều và rất ngon, Nhật Bản nhìn tao ăn mà cứ cười, tao biết rằng những giây phút hạnh phúc như thế này sẽ không còn khi chuyến du lịch này kết thúc nhưng kệ mẹ, suy nghĩ nhiều làm gì, cuộc sống mà, cứ tận hưởng vui vẻ những phút giây hiện tại như thế này...
Ăn sáng xong, tụi tao lại nắm tay cùng nhau dạo bước dưới những tia nắng sáng, bắt đầu 1 ngày mới để khám phá Paris tráng lệ giống như những Messieurs và Madame...
Cuối cùng đoàn tàu cũng tới Gare du Nord, Paris vào lúc chiều tối, tụi tao lại di chuyển tiếp về khách sạn mà Nhật Bản đã đặt phòng trước bằng taxi. Đây là 1 khách sạn nằm ở quận 13 gần cầu Bercy bắc qua con sông Seine êm đềm thơ mộng, tụi tao chỉ đặt 1 phòng với 2 giường đơn để tiết kiệm chi tiêu cho chuyến đi, có thể 1 nam 1 nữ ở chung hơi bất tiện nhưng đó là suy nghĩ của tao, của 1 thằng Việt Nam mới qua đây thời gian ngắn chứ bên này họ suy nghĩ cũng thoáng, yêu là yêu và bạn là bạn nên việc nam nữ ở chung phòng cũng không có gì là lạ.
Căn phòng của tụi tao nằm ở tầng 2, có ban công và cửa sổ phòng hướng ra dòng sông Seine uốn lượn ngoài kia, view quá đẹp cho 1 căn phòng khách sạn ở Paris như thế này.
Trong lúc đợi Nhật Bản tắm rửa, tao bước ra ngoài ban công, ở đây có đặt 1 bộ bàn ghế, trên bàn có 1 cái đồ gạt tàn thuốc, ĐM vậy là buồn ngủ gặp chiếu manh rồi, tao bước nhanh vào phòng, lấy trong ba lô ra gói thuốc Marlboro, ngồi xuống cái ghế ngoài ban công rồi đốt 1 điếu thuốc... Phà ra những làn khói thuốc, tao sảng khoái ngắm nhìn thành phố đã lên đèn, mọi thứ thật lung linh và huyền ảo trong mắt tao, đúng là kinh đô ánh sáng.
Tắm rửa xong xuôi, tụi tao bước cùng nhau trên con đường ven bờ sông Seine, cùng nhau tận hưởng những làn gió mát từ dòng sông, dạo bước qua những con phố nhỏ của Paris, khi bước vào khu phố Tàu, tao thấy nhiều nhà hàng, quán ăn ghi chữ Việt Nam, nào là Phở Hòa Pasteur, Phở Tàu Bay Lý Thái Tổ, bánh mì Việt Nam, bánh cuốn... ĐM tưởng đang ở Sài Gòn không chứ. Cuối cùng tao chọn 1 nhà hàng nhỏ kiểu Trung Quốc, tao thấy Nhật Bản cũng thích vì hay nghe em nói khoái ăn đồ ăn Trung Quốc.
Tụi tao chọn cái bàn gần cửa, vừa ăn uống vừa có thể nhìn ra ngoài đường phố. Kêu mấy món ăn, nhâm nhi cùng với mấy chai rượu được hâm nóng dưới cái thời tiết mùa thu mát mẻ cũng đủ làm cho tao với Nhật Bản no nê và ngà ngà say. Cái bill đem ra được tụi tao share tiền để trả, tất cả chi phí chuyến đi này đều được tao và Nhật Bản share đều ra như vậy, tao thấy cách sống như vậy cũng rất hay, nó sòng phẳng chẳng ai nợ ai, thoải mái cho mỗi người vì cuộc sống bên này rất đắt đỏ và ai cũng phải cực khổ làm để kiếm đồng tiền.
Đi bộ về gần tới khách sạn thì Nhật Bản kéo tay tao vào 1 cửa hàng bách hóa, em nói vì đi bộ xa quá nên hết say rồi nên mua thêm rượu vang và chút gì đó về khách sạn uống tiếp, tao dứt liền, chắc tính tao cũng như Nhật Bản làm thì phải ra làm, chơi thì phải chơi cho tới nóc. Vậy là 2 chai rượu vang và 1 ít chocolate được tụi tao mua đem về phòng.
Ngồi ngoài ban công, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, phía dưới là những cặp đôi yêu nhau đang xuôi ngược trên những con phố lung linh ánh đèn hòa quyện cùng với những bản tình ca Pháp được phát ra từ 1 quán cà phê nào đó, xa xa là dòng sông Seine nổi tiếng trong thơ văn của những thi hào trên thế giới thổi những cơn gió mát lạnh vào, tao cảm giác như mình đang ở chốn thiên đường, không thiên đường sao được khi ngồi đối diện với tao lại là 1 người con gái xinh đẹp đến từ xứ sở Phù Tang, những cơn gió làm cho mái tóc của Nhật Bản nhẹ tung bay trong gió, làm tỏa ra mùi hương thoang thoảng, làm em thêm xinh đẹp và quyến rũ dưới cái ánh sáng mờ ảo trong đêm.
Bất chợt, cái điện thoại của tao để trên bàn sáng lên vì có tin nhắn đến, làm nổi lên cái hình nền của thằng nhóc con tao, Nhật Bản cũng thấy, tin nhắn của Mr. Smoker chúc tao có chuyến đi vui vẻ. Đợi tao trả lời tin nhắn xong, Nhật Bản hỏi tao
- Anh có thể cho em coi hình con trai của anh?
Tất nhiên là tao đồng ý rồi, ai mà chẳng muốn khoe hình ảnh con cái của mình. Nhật Bản chắc là rất thích, em cười và khen mỗi khi tao lướt từng tấm hình của thằng nhóc. Coi xong, em lại nhấp 1 hớp rượu rồi cất tiếng nói
- Em cũng mơ ước sau này sẽ có những đứa con xinh đẹp nhưng em lại không muốn ràng buộc trong chuyện hôn nhân.
Tao thấy Nhật Bản có vẻ hơi trầm lặng lại khi nói xong, tao hơi tò mò nên hỏi
- Hình như em có gì đó không thích chuyện hôn nhân.
Nhật Bản gật đầu nhè nhẹ, em lại uống cạn ly rượu và nói
- Đây là câu chuyện của gia đình em, và anh là người đầu tiên em kể chuyện này.
Tao cũng uống cạn ly rượu của mình, tao nói với em
- Anh sẵn sàng nghe em kể nếu như em cảm thấy nhẹ lòng hơn sau khi chia sẻ với anh.
Nhật Bản cười nhẹ, nụ cười thật đẹp với đôi má hồng hồng vì đã uống nhiều rượu
- Thật ra ba mẹ em đã ly hôn từ 3 năm trước nhưng vẫn sống chung 1 nhà nên em thấy chuyện hôn nhân có 1 cái gì đó nó ám ảnh. Em chỉ muốn sinh con nhưng em không muốn kết hôn, em muốn tự do không bị ràng buộc với ai hết.
Tao cười với cái suy nghĩ của em, tao cũng kể cho em nghe về gia đình mình, về những thiếu thốn tình cảm của ba mẹ lúc nhỏ nhưng khi tao lớn lên, khi tao có gia đình thì tao lại đi vào vết xe đổ đó.
Nghe xong Nhật Bản lại nói
- Em không nghĩ anh lại gặp nhiều điều không may mắn hơn em. Chắc là suy nghĩ của em là đúng, em sẽ không kết hôn, chỉ muốn có những đứa con cho riêng mình.
Tao lại cười, rồi nói như chọc ghẹo em
- Vậy anh sẽ tặng em những đứa bé bụ bẫm, em đồng ý không?
Nói xong tao cười lớn, câu nói vừa rồi tao cũng không có ý gì hết chỉ là muốn chọc cho Nhật Bản cười vui thôi nhưng không thấy em cười, chỉ thấy 2 gò má của em thêm đỏ hồng, rồi Nhật Bản lại nói
- Ừ, nhưng phải đẹp như con trai của anh.
ĐM, không biết phải tao chọc em trước rồi bây giờ Nhật Bản chọc tao lại không nữa, trong cái không khí bây giờ, em nói câu đó chẳng khác nào mời gọi tao chứ, thôi kệ mẹ suy nghĩ nhiều chi cho mệt.
Và tao bất ngờ khi nghe Nhật Bản hỏi tao tiếp tục
- Anh có chấp nhận chúng ta sống như 1 cặp tình nhân trong mấy ngày mình ở Paris hay không?
ĐM sao tối nay em đưa tao từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, tao nghĩ chắc là Nhật Bản đã say nên tao hỏi lại em 1 cách nghiêm túc
- Em biết anh cũng có 2 người bạn gái ở Việt Nam rồi mà, sao em lại đưa ra lời đề nghị như vậy?
Nhật Bản lại cười to, em nhìn tao rồi nói
- Anh có bạn gái là chuyện của anh, không liên quan tới em. Có lẽ anh chưa thích nghi được với cuộc sống ở đây, thấy hợp nhau thì đi du lịch cùng nhau, lên giường cùng nhau, chỉ là tình nhân với nhau trong thời gian này, sau khi kết thúc chuyến du lịch thì mọi thứ trở lại bình thường, thế thôi.
ĐM, tao ngỡ ngàng với những gì Nhật Bản vừa nói, tao cũng mới bắt đầu cuộc sống bên này và có lẽ còn nhiều điều tao chưa biết về lối sống, con người phương Tây chăng? Dù gì Nhật Bản cũng đã qua đây từ lúc 16 tuổi, khoảng thời gian quá dài đủ để em ảnh hưởng ít nhiều cách sống bên này.
Sau này tao mới biết được rõ hơn về những chuyến du lịch như thế này, những cặp biết nhau qua mạng xã hội, quen biết nhau ngoài đời... Nếu thấy hợp nhau, thích nhau thì đến kỳ nghỉ đông lại cùng nhau đi du lịch như những cặp đôi yêu nhau, cùng share chi phí chuyến đi, cùng lên giường với nhau, cùng hưởng thụ kỳ nghỉ nghỉ đông ở 1 quốc gia châu Á nhiệt đới nào đó... Để rồi sau chuyến đi đó, có những cặp tiếp tục yêu nhau hoặc có những cặp kết thúc, coi nhau như những người bạn bình thường hoặc xem nhau như 2 người xa lạ.
Trời về khuya, rượu đã hết, tao chếch choáng trong hơi men, Nhật Bản cũng vậy và thằng đàn ông trong tao đâu thể nào từ chối lời đề nghị của 1 người phụ nữ quyến rũ như Nhật Bản. Ừ thì tao đâu phải là thằng đàn ông tốt 1 cách hoàn hảo nhưng tao cũng không phải là 1 thằng xấu xa đến tận cùng đâu, tao nhớ có 1 ông anh đã từng đọc câu chuyện đời của tao nói rằng tao giống như 2 chấm tròn nhỏ trong cái vòng thái cực, đúng thật con người mà, chẳng ai là hoàn hảo cả. Khi đọc đến đoạn này chắc chắn là sẽ có nhiều chị em phụ nữ không hài lòng về tao, nhưng đàn ông mà, bản chất của đa số những thằng đàn ông tụi tao là như vậy, luôn đa tình và tham lam mà, đúng không tụi mày? Tao viết câu chuyện này không phải để xây dựng hình tượng cho tao mà vì muốn lột tả hết tất cả phần Con và phần Người của 1 thằng đàn ông trong tao, vậy thôi.
Tụi tao đứng trên ban công trao nhau những nụ hôn say đắm, những cơn gió cứ thổi vào nhưng chắc là không làm lạnh lẽo gì khi 2 cơ thể đang ôm nhau nóng bừng vì những nụ hôn.
Tao nằm bên cạnh Nhật Bản trên chiếc giường trong căn phòng khách sạn đậm chất kiến trúc của Pháp, những mảnh quần áo đã bị lột ra quăng vào 1 góc nào đó, bầu ngực căng tròn của người con gái xứ sở Mặt Trời mọc cứ áp chặt vào người tao, những tiếng rên sung sướng trong cơn hoan lạc, nó như đê mê bất tận, cứ như vậy 2 cái cơ thể trần trụi quấn lấy nhau mà cùng hưởng thụ những thú vui xác thịt...
Người đời thường nói "Ăn cơm Tàu, ở nhà Tây, lấy vợ Nhật", ý nói những cái thú hưởng thụ cuộc sống này. Và tao không ngờ trong cuộc đời mình, chỉ trong 1 buổi tối mà tao may mắn có thể hưởng thụ được hết tất cả những lạc thú đó, đôi khi cái cuộc đời nó nhấn chìm mình trong những phong ba bão tố, để rồi có những lúc như thế này nó lại mang đến cho mình những thú vị đến không ngờ...
Sáng hôm sau, tao mệt mỏi thức dậy sau 1 đêm dài chìm trong những khoái lạc cùng với Nhật Bản, tụi tao cùng nhau tắm rửa, đúng là con gái Nhật Bản chăm sóc cho người tình của mình thật chu đáo, em chà rửa từng ngóc ngách trên thân thể của tao, vậy là tiếp tục 1 cuộc vui xác thịt được diễn ra trong cái phòng tắm, tụi tao giống như đang trải qua 1 kỳ trăng mật tại xứ sở thần tiên.
Bước ra khỏi khách sạn, tụi tao ghé 1 quán ăn sáng kiểu Pháp, có lẽ vì hao tổn sức lực nhiều quá nên tao ăn rất nhiều và rất ngon, Nhật Bản nhìn tao ăn mà cứ cười, tao biết rằng những giây phút hạnh phúc như thế này sẽ không còn khi chuyến du lịch này kết thúc nhưng kệ mẹ, suy nghĩ nhiều làm gì, cuộc sống mà, cứ tận hưởng vui vẻ những phút giây hiện tại như thế này...
Ăn sáng xong, tụi tao lại nắm tay cùng nhau dạo bước dưới những tia nắng sáng, bắt đầu 1 ngày mới để khám phá Paris tráng lệ giống như những Messieurs và Madame...
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN