Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Những ngày cận tết. Em khá là lu bu. Nào là quà cáp cho mấy anh khu vực. Rồi quán xá. Nhân viên. Rồi nhà cửa cũng. Em và T. A vẫn bt. Vẫn gần nhau, cùng nhau đi mua sắm tết. Em mua tặng T. A 1 bồ váy, T. A thì không đòi hỏi gì cả. Chỉ là em muốn làm thôi. Ba mẹ em cũng đặt bàn thờ ở nhà em. Vậy coi như là năm nay ăn tết một mình, một nhà. Phải nhang khói cho ông bà, nên cũng không vi vu như mấy năm trước được nữa. Những ngày tết ai cũng có gia đình. Nên em và T. A cũng ít có time ở bên nhau.
T. A vẫn đi làm phụ em. Đi làm về lâu lâu lại chạy qua nhà em dọn dẹp. Những ngày cận tết em lo sắm sửa một số thứ trong nhà nữa, để đón cái tết đầu tiên. Nguyên ngày 30 là những cuộc điện thoại của đám bạn. Ru tối đi coi bán pháo hoa, nhậu nhẹt... Em đều từ trối vì nhà trên này có mình em.
T. A vẫn chăm sóc cho cuộc sống em từng tí một.
Mùng 1 tết sáng qua quán sắp xếp mọi thứ. Lì xì cho tất cả nhân viên, mỗi người 500k vì đây là dàn nhân viên em thấy hài lòng nhất. Vì sống với nhau tình cảm và co trách nhiệm trong công việc.
Xong mọi việc ở quán, em giao lại cho nhỏ nhân viên, cô V coi hộ quán để em về dưới nhà. E bay về nhà cúng cơm cho ông bà sớm rồi đánh xe về dưới nhà. Vêg đến nhà cùng gần tầm giờ ăn trưa. Nên em về thẳng nhà bà ngoại em. Vì trưa mùng 1 là gia đình mấy cô chú là về đó hết. Vì trước đó e có nói là không về được, nên giờ xuất hiện cả nhà ai cũng bất ngờ. Ăn trưa vui vẻ với đại gia đình, lấy được kha khá lì xì dù lớn vẫn ham, em xin phép lên trên sai gòn lại.
Trước khi lên lại sai gòn. Em ghé qua nhà bx. Cứ mỗi lần ghe qua đây là tâm trạng em hụt hẫng lắm. Bấm chuông... Kính kong.
... : Hai ghé đó hả, ba me em trong nhà. Hai vào nhà đi, đóng cổng giùm em, em vào gọi ba mẹ.
Nhìn quanh căn nhà vẫn vậy, chỉ thiếu đi 1 người mà thôi.
... Bác trai: H hả con, vào đây.
Em: Dạ, năm mới con qua chúc tết ba má.
Bác gai: Cái thằng thế mà ngoan. Mà dạo này học hành lằm ăn thế nào rồi con.
Em: Dạ cũng binh thường thôi má.
Em: Dạ con xin phép thắp nhang cho em.
Bac trai: ừm con cứ thắp đi còn phải xin phép. Rồi lên phòng em nó chứ gì. Pa thuộc bài rồi. Xong xuống đây làm vài ly với ba.
Em thắp nhang xong đi lên phòng. Căn phòng vẫn vầy. Trong đầu em thì vẫn ảo tưởng ra đầy ắp tiếng cười đùa của 2 đứa. Nằm lên giường nhắm mắt cảm giắc đó êm ai làm sao. Dường như em vẫn ở đâu đây... Xuống nhà làm vài ly vái ba má rồi em xin phép lên sai gon lại.
Lên tới nơi em ghé nhà cô chú. Chúc tết kiếm lì xì.
Cà ngày hôm nay. Em với T. A vẫn nhắn tin đều đặn. Dặn dò đủ thứ. Từ ngày quen T. A em nhắn tin nhiều hơn, trước toàn có gi goi phát nói luôn cho xong.
Về đến quán thì. Li xi tiếp cho mấy nhân viên ca tối. Rồi ngồi chơi tới lúc đóng cửa.
Sáng mùng 2...
Dậy sớm với 2 tin nhắn của hạnh và T. A
Theo e biết thì bé hạnh hen đồng hồ dậy nhắn tin xong ngu tiếp. Có lần bé hạnh nói nhắn tin sớm cho anh, để mỗi lần a mở mắt dậy đều nghĩ tới em đầu tiên.
T. A: Xiu e ra quán làm đó. Khỏi qua chở nay e có xe.
Em: ừm anh biết rồi.
T. A: Qua làm gặp anh xiu thôi. Rồi đi chúc tết nữa. Nhớ anh quá à.
Em: Hehe mới có 1 ngày không gặp...
T. A: Kệ em. Ra quán đi. Em cũng chuẩn bị qua nè.
Em: ừm đợi đi tè đã ha.
T. A: Đồ vô duyên.
Em tắm táp thắp nhang rồi bay ra quán.
Ra quán đã gặp gương mặt như thiên thần nhìn em cười.
Em: Thấy a đẹp trai quá cười hoài vậy cứng.
T. A: ẹo ẹo, mới mùng hai nha anh.
Em: Chết phu nhân có thai sao mà ẹo kinh thế... Tiêp sau đó là những cái nhéo thần thánh.
... Tua nhé.
Trưa hôm đó nhắn tin nhắn cho T. A
Em: Tối có nhà không em. Anh qua chúc tết ba me.
T. A: Để mai đi anh. Tối em với ba me đi qua ngoại hết rồi.
Em: ừm. Mà khi nào về anh qua cũng được.
T. A: E không biết nữa. Khi nào gần về em nhắn tin báo anh trước.
Em: ừm vậy cũng được.
Mọi chuyện cũng bắt đầu từ đây... Mấy thim đừng manh động.
Chiều tối hôm đấy em đi chúc tết mấy cô bác bên nội. Lúc nãy T. A nhắn tin báo là đã đi với ba mẹ qua ngoại ăn cơm chơi bài gi gi đấy chắc tối. Mới về.
Lúc đó đi qua nhà bác cũng chạy ngang gần nhà T. A. Suy nghĩ thế nào em lại chọn đường vòng để đi ngang qua nhà T. A.
Thất vọng lắm các thím ạ. T. A nói dối em. Lúc đi qua đó thấy ba mẹ T. A đang ngồi tiếp khách. Lúc đấy có vẻ hơi khó hiểu. Chả biết vì gì. Mà T. A lại nói dối em.
Tính em rất đơn giản. Em chưa bao giờ biết ghen. Hoặc người khác làm gi có lỗi với em, e cũng chả buồn, hay trả thù gì cả, e chi xem nó đơn giản như 1 bài học mà thôi.
Chuẩn bị có kịch hay rồi đây. Em cười lắc đầu và đi chúc tết bình thường như chưa có chuyện gì. Về quán gọi cho T. A.
Em: à lố.
T. A: Ló à.
Em: Đang làm gì đó chuẩn bị về chưa.
T. A: Chưa anh ơi. E đang chơi bài. Ăn được 30k rồi nè.
Em: ừ thôi em chơi đi. Khi nào chuẩn bị về thì báo anh.
T. A: Dạ.
Với em, nói dối ko phải là gì đó quá to tát. Đôi khi vẫn phải nói dối để mọi chuyện tốt đẹp hơn. Hoặc ra là để người khác ko phải lo lắng chu mình...
Em xếp những lời nói dối đó vào cái khoản lời nói dối mang thiện chí...
Em ở quán cũng lơ ngơ chả tập chung được vào việc gi. Con việc sợ bị cắm sừng gi gi đó thì em chả sợ. Khi người đó chỉ là bạn gái. Vì những thứ e trải qua nó còn hơn thế nhiều lân. Và cùng từ f145 củng cố tấm lí về việc đội sừng gi gi đó. Thật ra e vẫn tin T. A.
Em vẫn nhắn tin với T. A và T. A chả lời bt. T. A nói 9h30 thì về tới nhà. Em nói giờ đó trễ rồi thôi để mai em qua nhà chúc têt cũng được. Rồi 9h em đi xe tới gần nhà T. A, đứng vào 1 góc hẻm gần nhà T. A
Tầm 20phút sau thì T. A về, và hụt hẫng hơn là sau xe 1 thằng nào đấy chả biết. Ăn mặc cũng lịch sự. Em đề xe đi sau tới gần nhà T. A thì em đứng xa. Những cũng có thể quan sát. Những hành động. T. A xuống xe đi vào thì người kia nắm tay lại, nói gì đó, rồi thấy người kia lấy tay quệt những giọt nước mắt trên mặt T. A. Em nghĩ T. A có khóc... Vì hành động kia là chùi nước mắt.
Rồi T. A đi vào, người kia cũng đi. Em có 1 cái gì đó khó tả. Rồi cười, vâng chính xác là cười mấy thím ạ. Rồi về lại quán.
Với 1 cục thắc mắc trong đầu. Nếu đi chơi với bạn thì em đâu cần phải nói dối. Tối đó về nhà em suy nghi rất nhiều. Và cũng có những trường hợp đặt ra, và hướng tìm hiểu và giải quyết. Nhưng buồn thì vẫn buồn khi đặt ra những trường hợp không mong muốn. Từ từ các thím sẽ rõ. Dù sao cũng buồn vì T. A nói dối để đi với 1 người con trai khác.
Em không biết các thím có hiểu con người em qua những chap trước không. Em sống nội tâm vào buổi tối. Còn buổi sáng hoặc trước mắt mọi người lúc nào em cũnglà con người nói nhiều cười nhiều, ít buồn ít tức giận.
Tối hôm đó em đứng ngoài lan can cầm ly rượu uống.
Ly: Mới tết nhìn cái mặt như đưa đám thế kia.
Em: Trời ở đâu xuất hiện vậy, ừm anh đang suy nghi 1 số chuyện thôi.
Ly: Nói em nghe được không. Em tư vấn cho.
Em: à thì suy nghi coi trúng số, anh sẽ làm gì đó mà.
Ly: A lúc nào cũng vậy nói chuyện nghiêm túc mà cứ giỡn.
Em: Chuyên của a. Chi minh a biết mình anh giải quyết thôi.
Ly: Tuỳ anh. Mà li xi em đâu.
Em: Mình quen nhau à
Ly: Cái người gì đâu á... Không chơi với anh nữa. Rồi ly đi vào. E cũng chả quan tâm. Lại ôm suy nghĩ của mình, thôi thì cứ để tự nhiên vậy.
Em và T. A vẫn nhắn tin nói chuyện bình thường như e chả biết gì.
3h sáng lên giường đi ngủ mở điện thoại lên coi thì có tn. Tin nhắn nhận luc 2h.
Linh: Anh là 1 người kỳ lạ.
Quái con điên này hôm nay lại dở chứng. E không quan tâm đến nhắn tin đo lắm. Vì lâu lâu linh, P vân nhắn tin chửi vu vơ kiếm chiện cãi nhau. Mọi chiện còn ở phía trước mấy thim bình tĩnh đừng gấu heo gấu mèo nhé.
T. A vẫn đi làm phụ em. Đi làm về lâu lâu lại chạy qua nhà em dọn dẹp. Những ngày cận tết em lo sắm sửa một số thứ trong nhà nữa, để đón cái tết đầu tiên. Nguyên ngày 30 là những cuộc điện thoại của đám bạn. Ru tối đi coi bán pháo hoa, nhậu nhẹt... Em đều từ trối vì nhà trên này có mình em.
T. A vẫn chăm sóc cho cuộc sống em từng tí một.
Mùng 1 tết sáng qua quán sắp xếp mọi thứ. Lì xì cho tất cả nhân viên, mỗi người 500k vì đây là dàn nhân viên em thấy hài lòng nhất. Vì sống với nhau tình cảm và co trách nhiệm trong công việc.
Xong mọi việc ở quán, em giao lại cho nhỏ nhân viên, cô V coi hộ quán để em về dưới nhà. E bay về nhà cúng cơm cho ông bà sớm rồi đánh xe về dưới nhà. Vêg đến nhà cùng gần tầm giờ ăn trưa. Nên em về thẳng nhà bà ngoại em. Vì trưa mùng 1 là gia đình mấy cô chú là về đó hết. Vì trước đó e có nói là không về được, nên giờ xuất hiện cả nhà ai cũng bất ngờ. Ăn trưa vui vẻ với đại gia đình, lấy được kha khá lì xì dù lớn vẫn ham, em xin phép lên trên sai gòn lại.
Trước khi lên lại sai gòn. Em ghé qua nhà bx. Cứ mỗi lần ghe qua đây là tâm trạng em hụt hẫng lắm. Bấm chuông... Kính kong.
... : Hai ghé đó hả, ba me em trong nhà. Hai vào nhà đi, đóng cổng giùm em, em vào gọi ba mẹ.
Nhìn quanh căn nhà vẫn vậy, chỉ thiếu đi 1 người mà thôi.
... Bác trai: H hả con, vào đây.
Em: Dạ, năm mới con qua chúc tết ba má.
Bác gai: Cái thằng thế mà ngoan. Mà dạo này học hành lằm ăn thế nào rồi con.
Em: Dạ cũng binh thường thôi má.
Em: Dạ con xin phép thắp nhang cho em.
Bac trai: ừm con cứ thắp đi còn phải xin phép. Rồi lên phòng em nó chứ gì. Pa thuộc bài rồi. Xong xuống đây làm vài ly với ba.
Em thắp nhang xong đi lên phòng. Căn phòng vẫn vầy. Trong đầu em thì vẫn ảo tưởng ra đầy ắp tiếng cười đùa của 2 đứa. Nằm lên giường nhắm mắt cảm giắc đó êm ai làm sao. Dường như em vẫn ở đâu đây... Xuống nhà làm vài ly vái ba má rồi em xin phép lên sai gon lại.
Lên tới nơi em ghé nhà cô chú. Chúc tết kiếm lì xì.
Cà ngày hôm nay. Em với T. A vẫn nhắn tin đều đặn. Dặn dò đủ thứ. Từ ngày quen T. A em nhắn tin nhiều hơn, trước toàn có gi goi phát nói luôn cho xong.
Về đến quán thì. Li xi tiếp cho mấy nhân viên ca tối. Rồi ngồi chơi tới lúc đóng cửa.
Sáng mùng 2...
Dậy sớm với 2 tin nhắn của hạnh và T. A
Theo e biết thì bé hạnh hen đồng hồ dậy nhắn tin xong ngu tiếp. Có lần bé hạnh nói nhắn tin sớm cho anh, để mỗi lần a mở mắt dậy đều nghĩ tới em đầu tiên.
T. A: Xiu e ra quán làm đó. Khỏi qua chở nay e có xe.
Em: ừm anh biết rồi.
T. A: Qua làm gặp anh xiu thôi. Rồi đi chúc tết nữa. Nhớ anh quá à.
Em: Hehe mới có 1 ngày không gặp...
T. A: Kệ em. Ra quán đi. Em cũng chuẩn bị qua nè.
Em: ừm đợi đi tè đã ha.
T. A: Đồ vô duyên.
Em tắm táp thắp nhang rồi bay ra quán.
Ra quán đã gặp gương mặt như thiên thần nhìn em cười.
Em: Thấy a đẹp trai quá cười hoài vậy cứng.
T. A: ẹo ẹo, mới mùng hai nha anh.
Em: Chết phu nhân có thai sao mà ẹo kinh thế... Tiêp sau đó là những cái nhéo thần thánh.
... Tua nhé.
Trưa hôm đó nhắn tin nhắn cho T. A
Em: Tối có nhà không em. Anh qua chúc tết ba me.
T. A: Để mai đi anh. Tối em với ba me đi qua ngoại hết rồi.
Em: ừm. Mà khi nào về anh qua cũng được.
T. A: E không biết nữa. Khi nào gần về em nhắn tin báo anh trước.
Em: ừm vậy cũng được.
Mọi chuyện cũng bắt đầu từ đây... Mấy thim đừng manh động.
Chiều tối hôm đấy em đi chúc tết mấy cô bác bên nội. Lúc nãy T. A nhắn tin báo là đã đi với ba mẹ qua ngoại ăn cơm chơi bài gi gi đấy chắc tối. Mới về.
Lúc đó đi qua nhà bác cũng chạy ngang gần nhà T. A. Suy nghĩ thế nào em lại chọn đường vòng để đi ngang qua nhà T. A.
Thất vọng lắm các thím ạ. T. A nói dối em. Lúc đi qua đó thấy ba mẹ T. A đang ngồi tiếp khách. Lúc đấy có vẻ hơi khó hiểu. Chả biết vì gì. Mà T. A lại nói dối em.
Tính em rất đơn giản. Em chưa bao giờ biết ghen. Hoặc người khác làm gi có lỗi với em, e cũng chả buồn, hay trả thù gì cả, e chi xem nó đơn giản như 1 bài học mà thôi.
Chuẩn bị có kịch hay rồi đây. Em cười lắc đầu và đi chúc tết bình thường như chưa có chuyện gì. Về quán gọi cho T. A.
Em: à lố.
T. A: Ló à.
Em: Đang làm gì đó chuẩn bị về chưa.
T. A: Chưa anh ơi. E đang chơi bài. Ăn được 30k rồi nè.
Em: ừ thôi em chơi đi. Khi nào chuẩn bị về thì báo anh.
T. A: Dạ.
Với em, nói dối ko phải là gì đó quá to tát. Đôi khi vẫn phải nói dối để mọi chuyện tốt đẹp hơn. Hoặc ra là để người khác ko phải lo lắng chu mình...
Em xếp những lời nói dối đó vào cái khoản lời nói dối mang thiện chí...
Em ở quán cũng lơ ngơ chả tập chung được vào việc gi. Con việc sợ bị cắm sừng gi gi đó thì em chả sợ. Khi người đó chỉ là bạn gái. Vì những thứ e trải qua nó còn hơn thế nhiều lân. Và cùng từ f145 củng cố tấm lí về việc đội sừng gi gi đó. Thật ra e vẫn tin T. A.
Em vẫn nhắn tin với T. A và T. A chả lời bt. T. A nói 9h30 thì về tới nhà. Em nói giờ đó trễ rồi thôi để mai em qua nhà chúc têt cũng được. Rồi 9h em đi xe tới gần nhà T. A, đứng vào 1 góc hẻm gần nhà T. A
Tầm 20phút sau thì T. A về, và hụt hẫng hơn là sau xe 1 thằng nào đấy chả biết. Ăn mặc cũng lịch sự. Em đề xe đi sau tới gần nhà T. A thì em đứng xa. Những cũng có thể quan sát. Những hành động. T. A xuống xe đi vào thì người kia nắm tay lại, nói gì đó, rồi thấy người kia lấy tay quệt những giọt nước mắt trên mặt T. A. Em nghĩ T. A có khóc... Vì hành động kia là chùi nước mắt.
Rồi T. A đi vào, người kia cũng đi. Em có 1 cái gì đó khó tả. Rồi cười, vâng chính xác là cười mấy thím ạ. Rồi về lại quán.
Với 1 cục thắc mắc trong đầu. Nếu đi chơi với bạn thì em đâu cần phải nói dối. Tối đó về nhà em suy nghi rất nhiều. Và cũng có những trường hợp đặt ra, và hướng tìm hiểu và giải quyết. Nhưng buồn thì vẫn buồn khi đặt ra những trường hợp không mong muốn. Từ từ các thím sẽ rõ. Dù sao cũng buồn vì T. A nói dối để đi với 1 người con trai khác.
Em không biết các thím có hiểu con người em qua những chap trước không. Em sống nội tâm vào buổi tối. Còn buổi sáng hoặc trước mắt mọi người lúc nào em cũnglà con người nói nhiều cười nhiều, ít buồn ít tức giận.
Tối hôm đó em đứng ngoài lan can cầm ly rượu uống.
Ly: Mới tết nhìn cái mặt như đưa đám thế kia.
Em: Trời ở đâu xuất hiện vậy, ừm anh đang suy nghi 1 số chuyện thôi.
Ly: Nói em nghe được không. Em tư vấn cho.
Em: à thì suy nghi coi trúng số, anh sẽ làm gì đó mà.
Ly: A lúc nào cũng vậy nói chuyện nghiêm túc mà cứ giỡn.
Em: Chuyên của a. Chi minh a biết mình anh giải quyết thôi.
Ly: Tuỳ anh. Mà li xi em đâu.
Em: Mình quen nhau à
Ly: Cái người gì đâu á... Không chơi với anh nữa. Rồi ly đi vào. E cũng chả quan tâm. Lại ôm suy nghĩ của mình, thôi thì cứ để tự nhiên vậy.
Em và T. A vẫn nhắn tin nói chuyện bình thường như e chả biết gì.
3h sáng lên giường đi ngủ mở điện thoại lên coi thì có tn. Tin nhắn nhận luc 2h.
Linh: Anh là 1 người kỳ lạ.
Quái con điên này hôm nay lại dở chứng. E không quan tâm đến nhắn tin đo lắm. Vì lâu lâu linh, P vân nhắn tin chửi vu vơ kiếm chiện cãi nhau. Mọi chiện còn ở phía trước mấy thim bình tĩnh đừng gấu heo gấu mèo nhé.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN