Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Cuối Cấp!
Tôi bắt đầu làm công việc thật khó đối với sức của tôi đo là quên nàng đi, ko nhớ tới nàng nữa, nhưng bằng sự quết tâm thi vào cấp 3 công lập, lời khuyên của người mẹ đã nuôi tôi khôn lớn và cả thằng bạn thân nữa. Tôi đã làm đc, nhưng nhiều lúc cũng thấy nhớ nàng da diết, tôi cũng đã vứt bỏ cái mũ mà tôi hay đội ko còn phải kéo rụp cái mũ khi mà bắt gặp nàng chạy qua nữa. Tôi sẽ coi nàng như một người bạn, bọn ở lớp biết tôi vẫn còn thích nàng có một đứa chơi thân với nàng nó đã giật cái vòng của nàng và đưa cho tôi lúc tôi đang ngồi vắt vẻo ở trên lan can trước cửa lớp học."Sơn xì.. Cầm lấy và dấu đi nhanh lên! Của Ngọc Hiếu đấy!"
Nàng đuổi theo cô bạn đó để lấy cái vòng mà nàng ko biết là tôi đang cầm nó, nàng chạy qua chỗ tôi ngồi
"Ngọc Hiếu ơi! vòng của bạn này"
Nàng đến bên tôi lấy lại cái vòng của nàng, 2 chúng tôi nhìn nhau ko ai nói với nhau câu gì cả như cảm thấy ko khí ngột ngạt này xảy ra nàng tiến lại gần tôi lấy lại cái vòng và lên tiếng:
"Cảm ơn Sơn xì nhé!"
Nàng vẫn thế sau một câu nói là nàng lại mỉm cười, ôi! sao tôi thấy nhớ nụ cười này quá lâu lắm rồi tôi mới nhìn thấy nó. Bất giác tôi nhìn xuống cánh tay vẫn còn cái vết răng của thằng Tân nghĩ đến mà tôi thấy rùng mình. Việc học của tôi đã trở lại bình thường, tôi cũng đã được trở về nhóm một với sự vui mừng của bố mẹ, cô giáo và cả bạn bè nữa. Tôi đã quết tâm làm cái gì đó thì phải làm cho bằng được cũng như việc tôi quết tâm thi vào cấp 3 công lập cũng vậy nhưng khổ một nỗi thi vào cấp 3 chỉ có 2 môn Toán và Văn, Toán thì tôi ko lo tôi lo nhất là môn văn tôi học kém môn này nhất. Tôi sẽ kể cho các bạn thành tích học tập môn văn của tôi hồi cấp 2 ^^!
Tôi nhớ nhầm thì hồi lớp 6 hay lớp 7 gì đó cô giáo ra một đề văn:
"Đề bài: Các em hãy viết một bài văn kể về sự tích Lạc Long Quân và Âu cơ "Trong bài làm tôi có viết thế này: "Âu Cơ bụng mang dạ chửa 9 tháng 10 ngày nhưng đến ngày thứ 11 thì Âu Cơ đâu bụng quá liền gọi Lạc Long Quân đưa mình vào bệnh viện nhưng do Lạc Long Quân ko đủ tiền đóng viện phí thế là Âu Cơ phải đẻ con ở trên non và dưới biển. Trích (50 xuống biển, 50 lên non ". Trước khi trả bài cô giáo đọc cho cả lớp nghe, cả lớp cười như chưa bao giờ đc cười, cô còn đem cho cả tổ văn trong trường đọc nữa chứ kết quả bài viết đó tôi đc 4 điểm. Chưa dừng lại ở đó, hồi đấy internet mới bùng nổ bọn tôi cũng bùng nổ theo là biết ra quán nét vào mạng rồi nhờ ông Google giúp đỡ.
"Đề bài: Các em hãy viết một đoạn văn kể về cô giáo mà em yêu quý nhất???" rút kinh nghiệm lần này tôi cũng lũ bạn lên mạng tìm và chép tôi cũng ngu chép thì chép hết luôn đi tôi sợ bị cô giáo phát hiện lên chỉnh sửa một tí cho khác người trong bài làm tôi viết ngu lắm tôi lại còn ghi hẳn tên thật của cô giáo chủ nhiệm nữa chứ: "Cô giáo chủ nhiệm em là thương binh liệt sĩ do cô đi chinh chiến nhiều năm nên trong tay cô vẫn còn dính một mảnh đạn, những khi trời trở gió cánh tay cô lại bị đau nên cô viết chữ lên bảng tay cô cứ run run kết quả là chữ cô viết lên bảng xấu quá làm mắt em phải trố ra mới dịch đc..." Lần này tai hại hơn cô giáo dạy văn đưa bài này cho cô giáo chủ nhiệm đọc, cô nhìn tôi như muốn cho tôi lưu ban để học lại môn văn cho chắc hay sao ấy...
---
Thi xong kì 2 là chúng tôi bắt đầu chuyển sang ôn hai môn Toán và Văn để chuẩn bị cho kì thì xét tuyển vào lớp mười. Thời tiết tháng 6 thật là nóng bức vào những ngày này của mấy năm trước là tôi đang đc tha hồ chơi bời cùng mấy đứa trong xóm để quên đi cái nóng này rồi nhưng năm nay là năm cuối cấp nên tôi phải chịu khó một tí vì tôi đã đi đc hơn một nửa chặng đường của thời học sinh rồi. Lớp tôi là lớp chọn của trường nên không khí ôn thi ngày càng căng thẳng mà gia đình nào mà chả thích con học công lập vừa oai lại vừa chất lượng nên con cái của họ cũng phải chịu áp lực từ gia đình. Lớp chọn ko có nghĩa là giỏi hết cũng có người học tốt và người học ko tốt nên khi hồ sơ đăng kí thi được phát về lớp học để bọn tôi tự viết thì cũng có nhiều đứa cảm thấy sức của mình ko đủ nên đã đăng kí vào Dân Lập luôn còn tôi với thằng Tân thì:
- Sơn xì.. Mày chọn trường gì???
- Mày hỏi thừa! tất nhiên là Công Lập rồi nhưng mà tao sợ lắm!
- Úi xời! sợ cái gì mày chắc là đỗ rồi, nhóm 1 mà ko đỗ có mà ê mặt!
- Tao sợ môn văn lắm! mà mày chọn trường gì thế??
- Công Lập No. 1, tao nghe nói Công Lập lắm gái xinh lắm, tội gì mà ko thi!
- Mày thì vào CL chỉ vì gái thôi sao??
- Ờ đấy, chả biết thằng nào chết vì gái đâu
-...
---
Chỉ còn vài ngày nữa là kết thúc những ngày vất vả ôn thi, tôi cũng đã có một chút ít vốn liếng môn văn để vào phòng thi có cái mà dùng cũng có lúc tôi định học tủ mấy bài văn mẫu nhưng mà học đc mấy đề tôi sợ bị tủ đè nên thôi. Lớp tôi trong mấy ngày cuối cùng này có tổ chức một buổi liên hoan để chia tay bạn bè, thầy cô và đặc biệt hơn cả ngày đấy lớp nàng cũng tổ chức luôn. Buổi liên hoan lớp 9 khác hẳn buổi liên hoan của lớp 6, 7, 8 vì đây là buổi liên hoan cuối cùng của thời học sinh trung học cơ sở, mỗi đứa sẽ đi một nơi có đứa thì về quê, lên Hà Nội, đứa thì học dân lập, công lập..."Tan Đàn Xẻ Nghé" hết cả. Bọn con cái lớp tôi khóc như mưa, đứa nào ko khóc thì sụt sịt, còn bọn con trai chúng tôi chả đứa nào thèm khóc cả chúng nó còn cười hề hề ra đấy chứ.
- Sơn xì ơi! tao với mày ra đây một tí đi - Thằng Tân ở đâu chạy đến kéo tôi đi lúc tôi đang ăn trộm mấy quả mận trong túi.
- Đi đâu, tao đang ăn trộm mấy quả mận, mày ăn ko???
- Ăn uống cái gì, tao với mày đi quanh trường lại một lần đi, sắp dời xa nơi đây mất rồi.
- Ờ.. ý kiến hay.. Đi thôi!
Hai thằng chúng tôi bỏ lại lớp học cùng nhau đi hết tất cả các nơi trong trường nơi mà chũng tôi đã gắn bó suốt 5 năm. Đi hết dãy 2 tầng rồi 3 tầng, sân bóng mỗi nơi đều gắn với kỉ niệm của tôi và nó. Cái sân bóng kia nơi tôi, thằng Tân cũng đồng đội đã bao nhiêu lần phải rúc háng mỗi khi thua trận, chính cái sân này đã cho tôi đc quen biết nàng và chính nơi đó tôi bị thằng Cường Béo dọa đánh cho một trận vì đã đá bóng vào đầu nàng.
- Tao có ý kiến này hay lắm!
- Ý kiến gì??
- Tao mới mày đi hết rồi chỉ còn nhà vệ sinh nữ là chưa vào thôi, tao với mày vào xem bên trong đó có gì ko đi - Mặt nó dâm dê
- Oái.. Mày bị điên à tự nhiên mò vào đấy làm gì, có ai thấy đc thì sao!!!
- Gớm.. Nhìn cái mẹt mày kìa thích bỏ mẹ đi còn sĩ, sắp nghỉ rồi còn ai nữa đâu chỉ còn 4 lớp 9 thôi!
- Ờ.. Ha.. Kể ra cũng tò mò thật, ko biết bên trong mấy bác thợ xây thiết kế như thế nào nhỉ, liệu có giống như bên con trai ko?? - Tôi suy tư
- Tò mà làm gì cho mệt, đi vào xem là biết ngay!
- Ừ... Đi thì đi
Hai đứa lấm la lấm lép như mấy tên ăn trộm, tôi đi trước nó đi sau khúm núm tiến đến cửa nhà vệ sinh nữ đi đc nửa đường thì nó dừng lại
- Sơn xì.. Mày đi trước đi tao đứng ở đây canh người cho!
- Sao mày khôn thế hả, lỡ bên trong có ai thì tao chết à??
- Yên tâm!! tao ở đây canh cho mày vào đi nhanh lên
- Thôi đc rồi, nếu mà trong đó có gì ăn đc thì mày cấm có mà xin xỏ tao nhá.
- Nhất trí.. Đi nhanh lên he.. He
Tôi tiến chầm chậm tới cánh cửa nhà vệ sinh nữ. Tay tôi run như cầy sấy khi chạm tay vào cửa, tôi đẩy cánh cửa ra và dự đoán là bên trong ko có ai nên mới mở đc cửa nếu mà có người bên trong thì họ đã chốt cửa lại rồi. Nhưng ko như dự đoán của tôi lúc tôi mở toang cánh cửa ra thì bên trong là một bạn gái đang thoát y, lần đầu tiên thấy thân thể của một người khác giới người tôi như chết lặng các mạch máu chạy như điên, mồm há hốc, mắt mở to hết cỡ để nhìn... Bỗng nhiên bạn gái ấy quay lại 4 mắt chúng tôi nhìn nhau đến nỗi nếu mà con muỗi bay qua có thể bị dòng điện từ 4 đôi mắt ấy thiêu chết
- Á... á.. á.. Thằng biến thái.. Cút.. Cút.. Mau
- Á.. á.. - tôi cũng kêu lên và bỏ chạy
- Chạy mau Tân ơi.. Bên trong có người.. Chạy mau
Tôi với thằng Tân 3 chân 4 cẳng chạy bán sống bán chết khỏi cái nơi khủng khiếp ấy
- Tí nữa thì chết, sao bên trong lại có người nhỉ - Nó thắc mắc
- Biết sao đc, mày toàn rủ tao chơi trò ngu thôi!
- Mà hình như mày xem đc cái gì à, tao thấy mày với con bé đó hét lên mà??
- Thì tao thấy đc cái Parabol - Mặt tôi đỏ bừng
- Parabol của con gái như nào hả mày??
- Thằng khỉ này, trêu tao hả của mày thế nào của bọn nó thế vậy thích thì vạch ra mà xem!
- Thằng này cuối cấp mà sướng.
- Sướng cái cục cức ấy!!
"Hai thằng kia chúng mày đi đâu thế, ra chụp ảnh nhanh lên"
Lớp tôi đang nhốn nháo xếp hàng để chụp ảnh 2 thằng chúng tôi chạy lại để chụp ảnh, nhưng lớp nàng cũng đang chụp ảnh, tôi ước mình học lớp nàng để chụp ảnh cùng nàng. Nàng hôm nay hình như trang điểm thì phải trông nàng xinh hơn mọi khi
"Cậu bé kia nhìn đi đâu ấy, nhìn vào máy ảnh xem nào" - Tiếng bác thợ ảnh nhắc nhở tôi
"Cả lớp cười tươi nhé... 1.. 2.. 3.. Tách."
"1 kiểu nữa nào.. 1.. 2.. 3. Tách."
"Xong rồi.. ảnh đẹp lắm"
Chụp ảnh xong lớp tôi vào lớp để đánh chén, trước khi đánh chén cô giáo chủ nhiệm có nói vài lời:
"Mẹ chúc các con thi thật tốt, mẹ mong là tất cả những ai đăng ký vào công lập đều đỗ cả còn ai đăng ký vào dân lập thì mẹ biết sức học của các con như vậy nên không thể đăng ký thi vào công lập đc. Các con ai cũng ngoan ngoãn, lễ phép nhiều lúc mẹ có mắng một vài đứa nhưng bất đắc dĩ mẹ mới phải làm như vậy vì mẹ muốn tốt cho các con. Dạy xong khóa bọn con là mẹ xin nghỉ hưu tuổi mẹ đã già rồi không đủ sức nữa. Một lần nữa mẹ chúc các con thi tốt vào phòng thi ko đc run và lo sợ cứ làm hết khả năng của mình"
Cả lớp tôi như vỡ òa trước lời nói của cô, đứa nào cũng khóc ko kể con trai con gái và tôi cũng vậy.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN