Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Dường như biết chuyện vụ thầu bè ngày mai, với lại việc tao lên văn phòng thất thường bà vợ sếp cũng ko lạ gì nên nhìn thấy tao bà ý cũng ko ngạc nhiên lắm. Tao mới là người ngạc nhiên hỏi: Ơ chị lên cty làm gì?
- Mai là rằm mà, nhưng mai chị bận nên hôm nay lên cúng trước.
À thì ra là vậy, vợ sếp có thói quen cúng rằm. Mùng 1 thì bà ý lễ ở nhà, rằm thì lễ ở công ty.
Vợ sếp đi vào trong phòng khách, thấy em hóa đơn đang ngồi thì có vẻ rất ngạc nhiên. Em hóa đơn nhanh nhẹn ko để vợ sếp hỏi mà nói luôn: Sếp bảo em lên chuẩn bị hồ sơ cho sếp sáng mai sếp cần sớm đi làm thầu gì đó ạ, mấy chị kia ở quê chưa lên nên sếp bảo em. Bà vợ sếp nghe xong quay sang liếc nhìn tao, như kiểu dò xét liệu bọn này có tình ý gì với nhau ko. Tao cười giả lả bảo may mà em cũng ở cty ko thì con này nó phải tìm đến tối.
Vợ sếp vào soạn lễ rồi cúng bái 1 hồi sau đó đi ra bảo em hóa đơn: - Ơ thế em tìm xong chưa?
- Em tìm xong rồi ạ
- Ừ thế thì xếp gọn lại đưa luôn cho anh Tên Tao đi, mai chắc sếp đi cùng anh Tên Tao luôn.
con bé hóa đơn ôm hồ sơ đưa qua bàn tao, rồi quay lại chỗ ngồi. Đm con ngu này, ý của bà vợ sếp là xong việc rồi thì về đi, ngồi đấy làm gì. Đéo biết nó có hiểu hay ko hay là cố tình ko hiểu mà cứ mặt dày ngồi đó. Tao phải nhắc khéo: Xong rồi em về đi, Hình như cty không tính làm thêm thì phải. Con bé kế toán ấm ớ nhìn tao như kiểu định nói lúc sáng em đi cùng anh lên đây mà, giờ em về kiểu gì. Con này bình thường nhanh nhẹn lắm mà giờ cứ lú lú sao ấy, tao ko để nó kịp nói thì bảo luôn ơ lúc sáng em đi taxi à.
Khi này nó mới hiểu và bảo vâng, thôi em đi về trước đây ạ. Rồi có vẻ không hài lòng xách túi đi về, chắc là trong lòng hậm hực lắm.
Vợ sếp ngồi ở bàn uống nước, cầm điện thoại xem xem gì đó. Tao hỏi ơ chị chưa về ạ
- Chị chờ tàn nhang xong mới hạ lễ về
- Ui chị bận thì cứ về đi chút em làm cho
- Không sao, hôm nay chị cũng rảnh.
Nói thật là với vợ sếp tao vẫn có cái gì đó ko được tự nhiên, tao ko sợ nhưng vẫn ko dám bông đùa bà ý giống như với mấy em kế toán. Việc thì tao xong rồi, định là trưa đưa em hóa đơn đi ăn rồi có gì xảy ra thì xảy mà bà vợ sếp lại lên. Giờ mà về thì có vẻ thô lỗ quá mà ngồi lại thì có mỗi 2 người trong văn phòng cứ gượng gạo thế nào ấy.
Bà ấy cất lời trước, tình hình thầu khoán thế nào em. Chị nghe thấy anh nhà chị bảo gói này quan trọng. Đéo gì mà quan trọng, ông tớp xong gói 8 tỷ kia là gần bằng 1 năm bình thường ông làm rồi. Tuy nhiên vẫn phải trả lời lịch sự
Vâng, sếp muốn trúng thầu thêm gói hạ tầng, gói này em nhẩm sơ bộ khoảng 15 tỷ. Nếu trúng được gói này thì ngon vì cũng dễ làm
Vợ sếp nghe vậy như khá thờ ơ, có vẻ ko quan tâm đến tiền hay là ko quan tâm đến công việc
Vợ sếp bảo tiếp: Thảo nào mấy hôm nay anh nhà chị đi suốt, sáng nay kêu xuống công trường làm gì ấy, chắc phải tối mới về
Ơ lão này đi công trường mà éo rủ mình nhỉ, hay là đi việc gì ko biết. À mà hắn đi công trường thì bảo là đi công trường, sao còn cố nói thêm câu "chắc tối mới về" . Tao là người tinh ý và hay để ý, mỗi lời nói của người khác tao thường để ý từng chút xem có ẩn ý gì ko vì cái ngữ pháp và nghệ thuật ẩn dụ của tiếng việt nó hay lắm Nhiều khi 1 câu nói thôi mà hàm ý cả 1 trang sách.
Tao vâng dạ cho xong. Định bụng thôi chờ bà ấy về thì tao cũng về.
gần 1 tiếng trôi qua, lúc này là 11h hơn. Bà ấy hạ lễ, mang mấy quả ra bổ gọt mời tao ăn bảo ăn lấy lộc. Tao lịch sự ra ăn miếng, chắc mẩm là bà ấy chuẩn bị về rồi. Nhưng không, Bà ấy bảo: Chị định đi siêu thị tí mua mấy thứ đồ chơi trung thu cho ku, em có muốn mua gì ko chị mua cho.
Tao cười bảo ý chị là em vẫn là trẻ con hả
- Không, cậu lớn rồi nhưng mà vẫn chưa lớn lắm. Khẽ cười
Kiểu này là ý gì không biết. Nhưng mà thích bông đùa thì đúng sở trường của tao rồi
- Thế chị thấy em có chỗ nào chưa lớn
- À thì chí chưa lớn, tâm hồn chưa lớn, vân vân
Câu này ko biết nói thật hay nói đùa nhưng thực sự chạm vào tim tao. Chí lớn ? Tâm hồn chưa lớn ? Đâm trúng tim đen rồi, tao từ lúc đi làm, tự lập chưa bao giờ có hoài bão lớn lao, nhênh nhênh nhang nhang làm công ty to công ty bé đều được sếp coi trọng nhưng xét cho cùng vẫn chỉ là thằng nhân viên, vẫn thưa thưa gửi gửi, đi nhậu vẫn là thằng rót rượu. Chưa từng ước mơ cao sang, tiền lương khá cũng đủ chi tiêu láo nháo thoải mái, còn nhà lầu xe hơi là điều chưa dám nghĩ. Tâm hồn chưa lớn thì sao, cũng đúng. Tao luôn tự cao, tự đại coi trọng bản thân, ko chịu nhẫn nhịn luồn cúi, ko biết bao dung rộng lượng...
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN