Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Rồi nó phát hiện. Gái không còn. Có một chút gì đó thất vọng trong nó. Nó làm mạnh hơn. Trút giận? Suy nghĩ nông cạn của nó. Nó chẳng đổ lỗi nhưng cái thời điểm đó. "Trinh" vẫn là cái gì đó ghê gớm lắm... Hoặc là nó là một thằng lỗi thời...
- Em xin lỗi. Gái nói nhẹ
- Lắc đầu
- Anh thất vọng lắm à?
Ừ đúng. Nó đang thất vọng. Nó nghĩ đó là lần đầu tiên của cả hai. Vậy mà nó bị gái lừa. Cái không gian lúc ấy yên tĩnh đến lạ. Nó cảm nhận được là gái đang khóc. Gái không ôm nó nữa. Chỉ nằm đó. Run nhẹ.
- Chẳng lẽ cái màng đấy còn quan trọng hơn một người luôn bên cạnh anh à?
-...
- Anh nghĩ vì cái gì mà em phải vậy chứ?
-...
- Vì em nghĩ anh không phải là đứa bảo thủ. Em sẽ được yêu thương. Em không phải lo lắng vì quá khứ. Em... Em.. Thật là sai lầm khi nghĩ anh là một người tốt...
Bớt chợt gái khóc nấc lên. Nó giật mình quay lại. Suy nghĩ. Lúc đó nó mới hiểu ra nhiều điều còn quan trọng hơn cái màng đấy. Là nó yêu gái đến nhường nào. Là nhìn thấy gái hạnh phúc và cái người mang lại điều đó chính là nó. Nhìn gái khóc mà nó ghê tởm bản thân nó quá. Vì cái gì chứ nhỉ???
Gái đứng dậy mặc đồ và đi ra ngoài. Nó chẳng nghĩ nữa. Phi ra kéo tay gái lại khi gái đi đến cửa. Kéo gái lên giường. Gái quay lưng lại với nó
Nó ôm chặt gái hơn. Hôn nhẹ vào gáy gái
- Ngủ đi. Anh sai rồi. Anh xin lỗi vợ
-...
- Mình bắt đầu lại nhé...
Gái khóc nhỏ dần rồi nín. Quay lại ôm nó ngủ ngon. Sáng hôm sau mở mắt. Sờ không thấy gái đâu. Nó cuống cuồng vớ cái điện thoại gọi gái
- Alo. Giọng gái vẫn bình thường
- Đang ở đâu thế? Nó nói gần như hét lên
- Vợ mua bún ạ! Gái như hiểu ra vấn đề
- Ừm. Nhanh rồi về phòng đi! Nó mới xuôi xuôi. Lần đầu tiên nó bảo gái về phòng
- Vâng. Đây ạ! Giọng gái lại líu lo
Nó vào nhà vs thì phát hiện ra 2 cái bàn chải, 2 khăn mặt, 1 khăn tắm. Không cần đoán cũng biết. Nó cười. Soi lại gương thì thấy cũng đâu đến nỗi xấu mà chỉ là quá xấu thôi =))
Tắm xong thấy gái ngồi chễm trệ trên giường nó. Chẳng nói gì nó kéo gái thật mạnh về phía nó
- Đi đâu lần sau phải nói. Rõ chưa?
- V.. Vâng. Gái ngượng. Lần đầu tiên nó chủ động ôm gái...
Lúc ăn nhìn gái cứ lấm la lấm lét. Nó cười hỏi thì gái bảo
- Chắc hôm nay mưa to chồng ạ!!
- Vớ vẩn
- Thật mà. Không tin tí chồng ra mà hóng
- Dở hơi à? Ăn đi
- Vângg. Mặt gái xị xuống làm nó phải dỗ dành mấy lần mới chịu.
Ăn xong gái về thay đồ rồi đi học cùng nó. Gái với nó giờ như là điều hiển nhiên rồi. Lớp không xì xào nữa. Mà có nó cũng chẳng quan tâm đâu. Mấy anh hùng rơm lớp cạnh thì cứ ngó nghiêng suốt. Lần nào gái cũng mang thư xuống đọc với nó. Chết cười với gái. Đọc xong thì bắt nó viết. Mà phải viết đẹp
- Cấm ngoáy. Ngoáy đập gãy tay
-...
- Viết nhanh
- Đẹp thì sao mà nhanh được...
- Nhanh. Đừng lằng nhằng
Chiều đang đi làm thì ông K gọi với ý đồ tối nhậu mà không có chỗ. Nó bảo sang phòng nó luôn. Biết thừa ông này hỏi dò thôi. Hết ca nó chào chị về. Chị Ừm rồi vẫn cộng trừ sổ sách. Gần hết tháng rồi. Về đến phòng thì cũng là lúc gái phi AB sang. Cằn nhằn nó là sao không đợi gái đón
Nó chỉ cười xuề xòa. Hôm đó nó mới biết ny ông K tên Vân. Bạn ông K vẫn là 2 ông lần trước giúp nó. Nó cảm ơn rối rít vì từ đó tới giờ chưa gặp để cảm ơn được. Ông K lại đốt nhà nó
- Suốt ngày úp mặt vào sông quê thì lấy đâu ra thời gian cảm ơn
- Thế ông úp mặt vào sông gì? Bà Vân chữa cháy cho nó
- Sông nhà mình vợ ạ!!! Ông nhăn nhở vì bị ăn nhéo
Gái thì chỉ cười ngượng. Nhưng có gì đó không đúng với gái thì phải
Gái với bà Vân nấu nướng xong thì bắt đầu ăn
- Ăn lẩu mà không có rượu thì hơi phí. Nên xin giới thiệu với anh em. Siêu phẩm rượu táo mèo quê tôi. Nước cốt... Ông K lại nổ
- Bớt xàm đi mày. Đau đầu bố thiến. Ông Đức bạn ông K chen vào
- Không đau không lấy tiền. Hà hà - Thánh nổ suýt vỡ mồm
- Vào đê. Lằng nhằng.. Ông Thiện - Ông còn lại nói
- Triển thôi...
Nó đang định cầm chén thì gái giật luôn của nó
- Không uống rượu
-...
- Hahaa. Quản rồi. Quản lý rồi - Cả lũ ngồi cười. Trừ nó với gái. Mặt nó méo xệch. Chả biết là nên vui hay buồn nữa thì gái nói tiếp
- Hiếu không uống được. Để em uống hộ Hiếu...
- Thôi. Xin. Không uống nữa - Nó giữ chén. Sau mới biết gái là thánh rượu =.=!
Thế là cả lũ người ăn uống. Nó thì chỉ ăn thôi. Thỉnh thoảng gái vẫn gắp rồi gỡ thịt gà cho nó. Hạnh phúc vồn. Mấy ông ngà ngà say thì nó với gái và bà Vân dọn. Xong xuôi nó với gái đi siêu thị. Bà Vân phải trông ông K nên không đi. Vào siêu thị. Gái đi trước nó đẩy xe theo sau. Gái mua nhiều lắm mà toàn đồ dùng cá nhân thôi. Xong lúc về phòng thì ông K với bạn ông về hết rồi. Gái sắp xếp rồi cũng về luôn. Lúc sau lại sang học và... Ngủ. Ngủ không thôi. Đừng nghĩ bậy...
Cả tuần đó nó suốt ngày kè kè với gái. Nó yêu gái nhiều hơn những gì mà nó nghĩ. Đôi lúc gái hay ngồi bắt nó ngêu ngao hát cho nghe...
Sáng dậy thì thấy gái chạy ù vào phòng. Xuýt xoa. Lạnh thế... Lạnh quá... Hóa ra đi mua xôi cho nó. Nó kéo luôn vào chăn. Nằm im luôn. Tắm rửa ăn sáng rồi đi học. Chiều lại đi làm. Tối về đợi gái nấu cơm...
Tối nào cũng vậy. Vừa học xong lên giường là gái kéo cổ bắt nó bế đi thay đồ xong lại bế lên mới chịu. Bế lên có 3 bước chân mà cũng bắt bế. Con gái lạ thật. Mà Càng ngày càng mặc đồ ngủ ngắn. Nó nhìn nhiều lúc không chịu được. Suýt làm liều. Tối đó cũng chẳng ngoại lệ.
Gái bắt nó bế đi thay đồ. Thay thì bắt nó đợi ở cửa phòng vs. Nó nói vọng vào:
- Thấy hết rồi còn bày đặt ngại
- Thích nhiều chuyện không? Gái mở cửa ra là lao thẳng vào nó
- À à không...
- Bế vợ lên giường...
-...
- Nhìn gì?
- Ai bảo đẹp quá làm gì đâu?
- Muốn không?... Mặt gái hơi đỏ
- Hm...
Đang giả vờ suy nghĩ thì gái kéo cổ nó xuống hôn luôn. Rồi mọi thứ cũng bắt đầu theo tự nhiên. Có mỗi nó là chẳng tự nhiên tí nào. Vì nó lóng ngóng mãi thôi. Gái cười rồi chỉ nó. Rồi những ngón tay cũng bắt đầu đan vào nhau. Sau đó thì ở lưng nó. Và sáng hôm sau
- Vợ cấu chồng đau quá.. Nó càu nhàu
- Ai bảo hăng quá cơ? Cố cho lắm vào
-...
- Bế vợ đi tắm nhanh...
- Ừm... Nó cười.
Sắp đến ngày nhận lương rồi. Cũng sắp sinh nhật gái. Nó đang tính mua cái gì cho gái thì ông Quân sang phòng nó rú inh ỏi. Mãi sau nó mới nghe ra bài hát của world cup
- Khối mày đá bóng chưa cu...
- Chưa anh. Sao mà anh rú như con lợn bị trọc tiết vậy?
- Bài hát guân cúp đấy...
- À à. Em nghe không ra...
Nhìn mặt ông cay cay mà nó buồn cười.
- Thế lớp mày có con nào xinh không cho thằng Hiệp xin số đi cu?
- Đ!t cụ mày. Lúc đéo nào xin số con gái nhà người ta cũng lôi mặt tao ra hả mày?
Ông Hiệp nghe xong phi vào đá phát vào mông ông Quân. Thế là 2 ông dồn nhau quanh sân...
Chả là ông Quân lúc nào đi đâu xin số hay trêu gái là cũng lôi ông Hiệp chết cùng. Mấy ông ấy gọi kiểu này là bóp dái đồng đội. Có hôm ông Quân thấy mấy đứa con gái đi qua. Ông hô to:
- Ẻm ơi cho mũ đỏ làm quen nhé...
Cơ bản là ông Hiệp đội mũ đỏ... Gái hiền thì nó bỏ qua. Hôm trêu phải gái dữ thì
- Tao là mẹ thằng mũ đỏ. Mày có thích xin số không?
Là mặt hai ông như cục shit ngâm ngay.
Mà hai ông này. Ông quân thì béo. Ông Hiệp thì gầy. Thế mà lại thân nhau được cũng tài. Sau này mới biết được đa số bạn thân đều như vậy...
Nó bây giờ cũng bắt đầu quen dần lớp rồi. Lớp 10 có khác. Lắm thánh nổ kinh. Thằng nào cũng khoe kinh nghiệm tán gái đầy mình. Nó chỉ cười. Chẳng dám nổ. Hở ra phát là ăn quả tên lửa tô ma hốc ngay. Dại gì. Cũng phải nói là gái hay ghen vớ vẩn. Chỉ bài cho đứa bàn trên thôi mà về phòng nó cũng phải dỗ gãy cả lưỡi mới chịu. Chiều đi làm thì nó cũng kịp ghé qua cửa hàng lưu niệm. Nhưng nó chả ưng cái gì. Nhưng trong đó nó thấy cái nhà bằng tăm quá đẹp quá. Mỗi tội nhỏ. Nó chợt nghĩ ra ý tưởng... Còn 10 ngày nữa... Nó nhẩm...
- Em xin lỗi. Gái nói nhẹ
- Lắc đầu
- Anh thất vọng lắm à?
Ừ đúng. Nó đang thất vọng. Nó nghĩ đó là lần đầu tiên của cả hai. Vậy mà nó bị gái lừa. Cái không gian lúc ấy yên tĩnh đến lạ. Nó cảm nhận được là gái đang khóc. Gái không ôm nó nữa. Chỉ nằm đó. Run nhẹ.
- Chẳng lẽ cái màng đấy còn quan trọng hơn một người luôn bên cạnh anh à?
-...
- Anh nghĩ vì cái gì mà em phải vậy chứ?
-...
- Vì em nghĩ anh không phải là đứa bảo thủ. Em sẽ được yêu thương. Em không phải lo lắng vì quá khứ. Em... Em.. Thật là sai lầm khi nghĩ anh là một người tốt...
Bớt chợt gái khóc nấc lên. Nó giật mình quay lại. Suy nghĩ. Lúc đó nó mới hiểu ra nhiều điều còn quan trọng hơn cái màng đấy. Là nó yêu gái đến nhường nào. Là nhìn thấy gái hạnh phúc và cái người mang lại điều đó chính là nó. Nhìn gái khóc mà nó ghê tởm bản thân nó quá. Vì cái gì chứ nhỉ???
Gái đứng dậy mặc đồ và đi ra ngoài. Nó chẳng nghĩ nữa. Phi ra kéo tay gái lại khi gái đi đến cửa. Kéo gái lên giường. Gái quay lưng lại với nó
Nó ôm chặt gái hơn. Hôn nhẹ vào gáy gái
- Ngủ đi. Anh sai rồi. Anh xin lỗi vợ
-...
- Mình bắt đầu lại nhé...
Gái khóc nhỏ dần rồi nín. Quay lại ôm nó ngủ ngon. Sáng hôm sau mở mắt. Sờ không thấy gái đâu. Nó cuống cuồng vớ cái điện thoại gọi gái
- Alo. Giọng gái vẫn bình thường
- Đang ở đâu thế? Nó nói gần như hét lên
- Vợ mua bún ạ! Gái như hiểu ra vấn đề
- Ừm. Nhanh rồi về phòng đi! Nó mới xuôi xuôi. Lần đầu tiên nó bảo gái về phòng
- Vâng. Đây ạ! Giọng gái lại líu lo
Nó vào nhà vs thì phát hiện ra 2 cái bàn chải, 2 khăn mặt, 1 khăn tắm. Không cần đoán cũng biết. Nó cười. Soi lại gương thì thấy cũng đâu đến nỗi xấu mà chỉ là quá xấu thôi =))
Tắm xong thấy gái ngồi chễm trệ trên giường nó. Chẳng nói gì nó kéo gái thật mạnh về phía nó
- Đi đâu lần sau phải nói. Rõ chưa?
- V.. Vâng. Gái ngượng. Lần đầu tiên nó chủ động ôm gái...
Lúc ăn nhìn gái cứ lấm la lấm lét. Nó cười hỏi thì gái bảo
- Chắc hôm nay mưa to chồng ạ!!
- Vớ vẩn
- Thật mà. Không tin tí chồng ra mà hóng
- Dở hơi à? Ăn đi
- Vângg. Mặt gái xị xuống làm nó phải dỗ dành mấy lần mới chịu.
Ăn xong gái về thay đồ rồi đi học cùng nó. Gái với nó giờ như là điều hiển nhiên rồi. Lớp không xì xào nữa. Mà có nó cũng chẳng quan tâm đâu. Mấy anh hùng rơm lớp cạnh thì cứ ngó nghiêng suốt. Lần nào gái cũng mang thư xuống đọc với nó. Chết cười với gái. Đọc xong thì bắt nó viết. Mà phải viết đẹp
- Cấm ngoáy. Ngoáy đập gãy tay
-...
- Viết nhanh
- Đẹp thì sao mà nhanh được...
- Nhanh. Đừng lằng nhằng
Chiều đang đi làm thì ông K gọi với ý đồ tối nhậu mà không có chỗ. Nó bảo sang phòng nó luôn. Biết thừa ông này hỏi dò thôi. Hết ca nó chào chị về. Chị Ừm rồi vẫn cộng trừ sổ sách. Gần hết tháng rồi. Về đến phòng thì cũng là lúc gái phi AB sang. Cằn nhằn nó là sao không đợi gái đón
Nó chỉ cười xuề xòa. Hôm đó nó mới biết ny ông K tên Vân. Bạn ông K vẫn là 2 ông lần trước giúp nó. Nó cảm ơn rối rít vì từ đó tới giờ chưa gặp để cảm ơn được. Ông K lại đốt nhà nó
- Suốt ngày úp mặt vào sông quê thì lấy đâu ra thời gian cảm ơn
- Thế ông úp mặt vào sông gì? Bà Vân chữa cháy cho nó
- Sông nhà mình vợ ạ!!! Ông nhăn nhở vì bị ăn nhéo
Gái thì chỉ cười ngượng. Nhưng có gì đó không đúng với gái thì phải
Gái với bà Vân nấu nướng xong thì bắt đầu ăn
- Ăn lẩu mà không có rượu thì hơi phí. Nên xin giới thiệu với anh em. Siêu phẩm rượu táo mèo quê tôi. Nước cốt... Ông K lại nổ
- Bớt xàm đi mày. Đau đầu bố thiến. Ông Đức bạn ông K chen vào
- Không đau không lấy tiền. Hà hà - Thánh nổ suýt vỡ mồm
- Vào đê. Lằng nhằng.. Ông Thiện - Ông còn lại nói
- Triển thôi...
Nó đang định cầm chén thì gái giật luôn của nó
- Không uống rượu
-...
- Hahaa. Quản rồi. Quản lý rồi - Cả lũ ngồi cười. Trừ nó với gái. Mặt nó méo xệch. Chả biết là nên vui hay buồn nữa thì gái nói tiếp
- Hiếu không uống được. Để em uống hộ Hiếu...
- Thôi. Xin. Không uống nữa - Nó giữ chén. Sau mới biết gái là thánh rượu =.=!
Thế là cả lũ người ăn uống. Nó thì chỉ ăn thôi. Thỉnh thoảng gái vẫn gắp rồi gỡ thịt gà cho nó. Hạnh phúc vồn. Mấy ông ngà ngà say thì nó với gái và bà Vân dọn. Xong xuôi nó với gái đi siêu thị. Bà Vân phải trông ông K nên không đi. Vào siêu thị. Gái đi trước nó đẩy xe theo sau. Gái mua nhiều lắm mà toàn đồ dùng cá nhân thôi. Xong lúc về phòng thì ông K với bạn ông về hết rồi. Gái sắp xếp rồi cũng về luôn. Lúc sau lại sang học và... Ngủ. Ngủ không thôi. Đừng nghĩ bậy...
Cả tuần đó nó suốt ngày kè kè với gái. Nó yêu gái nhiều hơn những gì mà nó nghĩ. Đôi lúc gái hay ngồi bắt nó ngêu ngao hát cho nghe...
Sáng dậy thì thấy gái chạy ù vào phòng. Xuýt xoa. Lạnh thế... Lạnh quá... Hóa ra đi mua xôi cho nó. Nó kéo luôn vào chăn. Nằm im luôn. Tắm rửa ăn sáng rồi đi học. Chiều lại đi làm. Tối về đợi gái nấu cơm...
Tối nào cũng vậy. Vừa học xong lên giường là gái kéo cổ bắt nó bế đi thay đồ xong lại bế lên mới chịu. Bế lên có 3 bước chân mà cũng bắt bế. Con gái lạ thật. Mà Càng ngày càng mặc đồ ngủ ngắn. Nó nhìn nhiều lúc không chịu được. Suýt làm liều. Tối đó cũng chẳng ngoại lệ.
Gái bắt nó bế đi thay đồ. Thay thì bắt nó đợi ở cửa phòng vs. Nó nói vọng vào:
- Thấy hết rồi còn bày đặt ngại
- Thích nhiều chuyện không? Gái mở cửa ra là lao thẳng vào nó
- À à không...
- Bế vợ lên giường...
-...
- Nhìn gì?
- Ai bảo đẹp quá làm gì đâu?
- Muốn không?... Mặt gái hơi đỏ
- Hm...
Đang giả vờ suy nghĩ thì gái kéo cổ nó xuống hôn luôn. Rồi mọi thứ cũng bắt đầu theo tự nhiên. Có mỗi nó là chẳng tự nhiên tí nào. Vì nó lóng ngóng mãi thôi. Gái cười rồi chỉ nó. Rồi những ngón tay cũng bắt đầu đan vào nhau. Sau đó thì ở lưng nó. Và sáng hôm sau
- Vợ cấu chồng đau quá.. Nó càu nhàu
- Ai bảo hăng quá cơ? Cố cho lắm vào
-...
- Bế vợ đi tắm nhanh...
- Ừm... Nó cười.
Sắp đến ngày nhận lương rồi. Cũng sắp sinh nhật gái. Nó đang tính mua cái gì cho gái thì ông Quân sang phòng nó rú inh ỏi. Mãi sau nó mới nghe ra bài hát của world cup
- Khối mày đá bóng chưa cu...
- Chưa anh. Sao mà anh rú như con lợn bị trọc tiết vậy?
- Bài hát guân cúp đấy...
- À à. Em nghe không ra...
Nhìn mặt ông cay cay mà nó buồn cười.
- Thế lớp mày có con nào xinh không cho thằng Hiệp xin số đi cu?
- Đ!t cụ mày. Lúc đéo nào xin số con gái nhà người ta cũng lôi mặt tao ra hả mày?
Ông Hiệp nghe xong phi vào đá phát vào mông ông Quân. Thế là 2 ông dồn nhau quanh sân...
Chả là ông Quân lúc nào đi đâu xin số hay trêu gái là cũng lôi ông Hiệp chết cùng. Mấy ông ấy gọi kiểu này là bóp dái đồng đội. Có hôm ông Quân thấy mấy đứa con gái đi qua. Ông hô to:
- Ẻm ơi cho mũ đỏ làm quen nhé...
Cơ bản là ông Hiệp đội mũ đỏ... Gái hiền thì nó bỏ qua. Hôm trêu phải gái dữ thì
- Tao là mẹ thằng mũ đỏ. Mày có thích xin số không?
Là mặt hai ông như cục shit ngâm ngay.
Mà hai ông này. Ông quân thì béo. Ông Hiệp thì gầy. Thế mà lại thân nhau được cũng tài. Sau này mới biết được đa số bạn thân đều như vậy...
Nó bây giờ cũng bắt đầu quen dần lớp rồi. Lớp 10 có khác. Lắm thánh nổ kinh. Thằng nào cũng khoe kinh nghiệm tán gái đầy mình. Nó chỉ cười. Chẳng dám nổ. Hở ra phát là ăn quả tên lửa tô ma hốc ngay. Dại gì. Cũng phải nói là gái hay ghen vớ vẩn. Chỉ bài cho đứa bàn trên thôi mà về phòng nó cũng phải dỗ gãy cả lưỡi mới chịu. Chiều đi làm thì nó cũng kịp ghé qua cửa hàng lưu niệm. Nhưng nó chả ưng cái gì. Nhưng trong đó nó thấy cái nhà bằng tăm quá đẹp quá. Mỗi tội nhỏ. Nó chợt nghĩ ra ý tưởng... Còn 10 ngày nữa... Nó nhẩm...
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN