Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Bất ngờ thật...
- Có chuyện gì à? - Tui hỏi Linh, giọng lạnh tanh
- Không, trời mưa, cầm lấy đi - Linh dúi cái ô vào tay tui
- Cần gì phải lo lắng như vậy? - Tui cười nhạt
- Chuyện của tôi - Linh khẽ nhíu mày
Đoạn, Linh bỏ đi, tui đứng đó trông theo... Chiếc xe buýt từ từ trờ tới, tui bước lên xe nhưng đôi mắt vẫn trông ra ngoài, luyến tiếc chăng?
Ngồi trong xe, nhìn ra khung cửa, những hạt mưa bám đầy trên cửa xe, lăn tăn, làm tui nhớ lại những ngày ở Việt Nam, cũng lăn tăn, cũng quậy phá, cũng yêu đương một thời. Chợt có người ngồi xuống kế bên mình, tui nhìn qua, ra là ông Mễ khi nãy.
- Ha ha ha, lại gặp cậu nữa rồi - Ổng nhìn tui cười, vẻ khoái chí lắm.
- Có gì mà bác cười dữ vậy? - tui thắc mắc
- Tôi không biết, cứ gặp cậu là tôi thấy vui thôi.
- Bác lạ thật - tui nhíu mày nhìn người đàn ông khó hiểu này.
- Vậy là... cậu thất tình à? - Ổng cười khoái trá
- Ừ - Tui gật đầu, làm mặt lạnh
Rồi ổng nói tiếp:
- Cậu biết không? Lúc tôi còn trẻ, trạc tuổi cậu, tôi cũng có người yêu, cô ấy đẹp lắm, đôi cô ấy đẹp như những vì sao...
Ngồi đó mà nghe ổng kể, dông dài, cái kết của câu chuyện tình yêu này là:
- Cuối cùng, tôi chia tay cô ấy, nhiều lần cả hai muốn quay lại nhưng tôi không đủ can đảm...
Nói đến đây, ổng nhìn tui với đôi mắt đượm buồn rồi nói: "Đừng như tôi, luyến tiếc cả đời cậu ạ, con bé xinh lắm, hãy tha thứ cho nhau."
Nói đoạn, xe buýt đến trạm, ông Mễ xuống, còn tui trên xe, nhìn theo dáng ông ta lặng lẽ đi dưới làn mưa.
Khoảng mười lăm phút sau, đến trạm tiếp, tui xuống. Còn phải đi khoảng mười lăm phút nữa mới tới nhà. Về tới nhà, tui phóng thẳng lên phòng, tắm rửa, rồi xuống nhà kiếm đồ ăn. Đói.
Kiếm được bịch chip, bay lên sofa nằm thẳng cẳng, bấm Tivi lên coi. Nhai bánh ngồm ngoàm, sực nhớ lại mài đi học, bài tập chưa làm một chữ... thôi kệ... mai lên trường làm. Đang nằm thì điện thoại reo.
- Ai? -tui vừa nhai bánh vừa trả lời
- Tao nè, đi chơi mày.
- Đi với mày thì ở nhà coi thế giới động vật sướng hơn - tui nhận ra giọng thằng Mẫn
- Lẹ mày, tao kiếm được mấy em xinh lắm.
- Mới bị chúng hôi của hôm qua mà cũng chưa tởn, đi chết đi mày.
Nói rồi tui dập máy. Đứng dậy, định đi vô bếp nấu mì ăn thì điện thoại lại reo.
- Gì?!- tui hằn học
- Mày không đi là mất quyền lợi ráng chịu.
- Lợi lợi con mợ mày, đi một mình đi!
Tui dập máy lần hai. Lợi à, lợi lắm, đi đi con, lát hồi không còn cái sịp mang về. Tui rủa thầm trong bụng.
Tối, ngồi online facebook, không học bài, cứ chốc chốc lại nhìn vào thanh chat...
Sáng, 6h45 dậy. Thay đồ, xuống nhà kiếm đồ ăn sáng, 7h30 xách balô ra khỏi nhà, chị Hạnh cũng vừa đến. Mong hôm nay trong trường có cái gì đó vui vui.
Tới trường, bay vô gym chơi bóng rổ với tụi bạn, chưa thấy bóng dáng thằng Mẫn đâu. Chắc nó chết khỏa thân ở đâu rồi. Chơi tới 8h20 thì học, giờ Hóa, sực nhớ, chết cha, chưa làm bài tập. Vô lớp, ngồi làm thí nghiệm, chắc cuối giờ bà cô mới thu bài tập. Bay qua bàn kế bên, túm ngay đầu thằng David, mượn tập nó chép lấy chép để. Về phải trả nó ly cà-phê nữa. Chép xong, tui tiếp tục làm thí nghiệm với đám bạn thì thằng Mẫn từ ngoài chạy như bay vô. Mặt nó hớn hở lắm.
- Đờ mờ, hôm qua mày mà đi là sướng rồi con - Nó túm lấy vai tui.
- Đi đâu? - Tui hỏi
- Chơi với gái, mấy con đó xinh hết bài luôn - Nó cười đê tiện
- Mặt mày như cờ hó vậy - Tui lườm nó rồi quay ra làm thí nghiệm tiếp.
- Éo tin con, chiều nay đi không? Tao dẫn đi.
- Bận rồi.
- Mày bận gì, ngồi nhà chơi game chứ bận éo gì.
- Tao đi làm, nói nhiều, im mày - Tui nhăn nhó
- Làm gì? Trai hả?
- Nói tí nữa cái ống nghiệm ghim vô con mắt mày đó - Tui bắt đầu nóng máy.
- Mày dám éo.
Nổi sùng, tui giơ cái ống lên định cho nó thành "Độc Nhãn Long" thì "Cả lớp chú ý!!!"- bà cô dõng dạc.
- Hôm nay chúng ta có một học sinh mới chuyển đến!
Học gần hết học kỳ rồi mà còn chuyển trường, bị gì không biết... tui nheo mắt.
- Cầu mong là con gái, mong là con gái... hí hí hí... hí hí... - thằng Mẫn cười, nước miếng cứ chực trào ra khỏi miệng nó.
- Thằng điên - Tui quăng cho nó cái nhìn khinh bỉ
- Gái mà mày không thích? Mày bê đê à?
- Bê đê éo, gái thì thằng nào không thích, có mình mày là chờ gái như con chó chờ xương vậy...
- Giờ mày nhìn đi, cả đám cấp ba có bao nhiêu đứa con gái? Chỉ có được con Mi, con Ngọc, với con Chi là đẹp, mấy con kia chỉ vừa vừa.
- Thì sao?
- Thì mong gái đẹp vô để cải thiện tình hình chứ gì.
Nói không nổi với thằng hám gái này, tui bỏ mặc nó trông gì thì trông, tiếp tục làm thí nghiệm vậy.
- Đù má!!! Đẹp!!!- Thằng Mẫn hớn hở
- T, T, ra coi mày, đẹp quá... mà quen quen - Nó khều tui
- Quen? Quen ai? - Tui ngó ra
- Con nhỏ hôm bữa đó - Thằng Mẫn trố mắt
- Hơ... giỡn quoài...
Con bé Vi đang đứng giới thiệu với mọi người, lia qua một lượt, mấy thằng Việt Nam thằng nào cũng nhìn con bé không chớp mắt, miệng cười hớn hở cứ như là quen nhau từ lâu lắm rồi...
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN