Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Rì viu 27/3
Em với con bạn từ hôm qua đến giờ chưa nói với nhau câu nào. Nó cứ thơ thơ thẩn thẩn như con rồ ấy. Có mỗi cái việc cho cơm vào nồi cũng quên đổ nước, nhắc nó thì nó đổ vào nhưng éo cắm điện. Làm em hôm qua, hôm kia toàn bị đi học muộn, suýt thì không đủ đk thi. Các thím bảo có nên cho nó xếp hình phát nữa rồi phũ nó cho nó tỉnh không?? Đang ảo tưởng về em lắm ạ. Hay em chuyển cmn sang thành trai hư nhỉ??
Còn em L nữa. Em cũng mệt lắm ạ. Các thím GATO thì cứ GATO, em thì đang muốn đi chết đây. Em L cao tay lắm. Sáng qua đi làm lại có chuyện.
Em L mua một cái áo đôi, bắt em mặc.
- Anh không mặc.
- Tại sao??
- Anh không thích.
- Anh sợ à?
- Sợ gì?
- Sợ anh sẽ yêu em.
- Sao anh phải sợ?
- Thế anh mặc đi.
Thế là mặc. Nhưng mà có 2 vấn đề, chính và phụ. Phụ là cái áo đấy rất chật, em mặc lồi hết cả đầu ti ra (mặc dù người như con mắm, 1m72 nặng 58kg). Chính là cái áo sowmi đấy màu nõn chuối, phía trước có hình 1 con bé manga nào đó, tóc dài màu xanh nước biển, mặt như đang lên đỉnh ấy. Áo em L mặc thì có hình một thằng tóc dựng ngược, vàng khè, mặt thì abc éo tả được. Em cũng chả hiểu làm sao mà em ấy có thể chịu được thể loại này, chả thấy ngại gì cả.
- Anh đi thay áo.
- Thay đây cũng được mà (đang đứng trong kho).
- Để em nhìn thấy hết à?
- Em thấy hết rồi mà.
- Cái gì? Lúc nào?
- Hôm 8/3 ấy. Em xem hết rồi.
- Ôi trời ơi, 2 mươi mấy năm mặc quần của tôi. Đền đi (buột mồm).
- Vâng.
- Vâng là vâng thế nào??
- Thì em đền cho anh.
- Thôi khỏi.
- Anh mặc áo vào đi.
...
- Để em cài cúc cho.
- Thôi.
- Để em cài.
...
Cài cúc xong bất ngờ vòng tay ôm em.
- Gì đấy (hất ra), bỏ ra.
- Em ôm một tí thôi.
- Đấy là 2 tí rồi. Ra nào, người khác thấy thì sao?
- Em có sao đâu.
- Anh có.
- Anh sao??
- ...
- Anh lại sợ em rồi đúng không?
- Không và không (quay lưng bước ra).
- Anh sẽ phải yêu em thôi.
Mệt. Xác định từ đầu rồi mà giờ vẫn không tránh được. Đối phó sao các thím ơi.
Tối. Tổ chức sinh nhật. Sinh nhật thằng gay nhỏ các thím ạ. Linh đình vãi cả ra. Thằng này nhà cũng khá lắm. Không phải người Hà Nội mà đi SH đi học cơ. Cuối tháng toàn ăn mì tôm, được bữa sinh nhật ăn bún đậu mắm tôm, rượu nếp. Bét nhè luôn. Xong lại kéo nhau đi hát. Toàn hát nhạc chế.
Thằng T váy say lòi, cứ ôm thằng gay to, xoa xoa ngực nó "Ơ sao hôm nay ngực vợ chắc thế nhỉ? Mọi hôm đâu có thế này?" Vừa nói xong bị con vợ cho ăn mấy phát tát, lằn cả mặt, bọn em cười đến phát sặc.
Con H ngơ, lúc ngồi uống thì chả sao, ra đến quán cứ kêu nóng đòi cởi hết. Bọn em reo hò ầm ĩ "Cởi đê, cởi đê". Thằng B thấy thế lại lôi cái bài cũ ra "Chúng mày thích ngắm phải không, hôm nay tao cũng mặc cái quần đấy đấy, thích tao cho nhìn nổ mắt luôn". Vãi, đúng là siêu nhân biến thái, mặc quần của gái đi hát karaoke luôn. Lại cười đau ruột.
Cái thằng D mẹ hoạn, đang hát còn phun ra luôn tại chỗ, kinh éo tả được. Thằng B siêu nhân với con N kinh quá cũng phun tại bàn luôn. Thế là đứng dậy đi về.
Gần sáng em tỉnh dậy thấy đang nằm ở phòng 02, phòng thằng D, bên cạnh là thằng T, thằng B, thằng gay to, gay nhỏ. Thằng nào thằng đấy cởi trần quần đùi. Riêng thằng B mặc con quần thần thánh lần trước. Mở cửa đi sang phòng mình thì mấy đứa còn lại đang nằm chất đống trong đấy. Không thấy con bạn đâu cả. Đi khắp các phòng chả thấy đâu. Thôi kệ cha nó. Lớn sợ éo gì, có thân tự lo. Đang nghĩ thế thì tự dưng em buồn đái khủng khiếp, phi vào toilet thấy con bạn đang ôm cái bệ bệt, ngủ ngon lành, lại còn ngáy nữa. Thua. Thế là lại phải lôi nó ra, ném vào trong phòng. Đệch. Nó cứ túm chặt lấy em, nhất định không vào, đòi nằm ngoài cửa phòng. Em thì buồn phọt cả ra quần mà nó cứ lằng nhằng. Lôi kéo mãi không được, cái bàng quang thì cứ thúc giục, mồ hôi em vã ra như tắm. Một lúc sau, em éo chịu nổi nữa, định vứt con bạn ở cửa rồi chạy đi giải quyết thì nó tay ôm quắp chặt lấy em, miệng lảm nhảm "Ở lại đi, ở lại đi mà". Em loay hoay mãi không thể nào thoát ra được. Bỗng, em chợt thấy cơ thể thoải mái, nhẹ nhàng, bay bổng. Cả người như bay lên giữa không trung.
Thôi éo kể nữa. Nhục quá. Hẹn các thím sau. Híc.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN