Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Rì viu 14/3
Em đến khổ với em L các thím ạ. Mấy dạo trước toàn ăn cơm quán, con bạn chẳng biết nấu gì ngoài đổ cơm với nước nóng vào nồi cơm điện. Em cũng chẳng khá hơn, biết úp mì tôm. Hê hê. Nhưng bù lại em rửa bát cực nhanh, cực sạch. Đó là hệ quả của những ngày tháng sống ở Thái với u. U nấu cơm còn em rửa bát.
Thật ra cũng có lần em thử nấu rồi. Cơ mà không được mát tay cho lắm. Món thịt kho tàu ấy. Em chả biết gì, lần trước thấy u cho cái gói đen đen vào trước khi bật bếp, em cũng cho hẳn 2 gói, cho ngon, cho đẹp, cơ mà sau khi mở vung thì thịt kho tàu trông như cứt chó phơi khô, vừa đen vừa khét vừa mặn. Từ sau đợt đấy cũng không bao giờ phải vào bếp nữa.
Đấy, tiểu sử nấu ăn của em đấy. Ngỡ đâu con gái thì nữ công nó cũng phải hơn con trai tí, hóa ra em L cũng không kém phần long trọng. 3 4 hôm nay em toàn được ăn đồ luộc. Cơm luộc, rau luộc, đậu luộc, thịt luộc, cá luộc. Thiếu mỗi cứt luộc nữa là được mâm cỗ 6 người ăn.
Em đang thiếu i ốt trầm trọng nên có gì viết sai các thím thông cảm.
À còn chuyện thế này nữa, công với chuyện trên nên em ngừng cái vụ sang ăn bên xóm em L.
Trưa hôm nay (tức là 14/3 tính theo ngày rì viu), đang ngồi ăn cơm ngon lành (thực ra cũng éo ngon cho lắm, ăn đồ luộc liên tục mấy ngày, các thím chắc chưa trải qua, giống như việc dùng lại băng vệ sinh trong 3 ngày đầu kì kinh ấy), tự dưng em L nhìn em say đắm (có thể không phải nhưng em cứ thủ dâm tinh thần thế) làm em không nuốt nổi đoạn rau muống dài gần gang tay (đây là lỗi của em chứ không phải của em L). Mười giây. Có gì đó không ổn. Hỏi luôn:
- Nhìn anh gì đấy? Mặt anh dính gì à?
- Không.
- Sao nhìn ghê vậy?
- Em thích.
- ...
- ...
- Em không được thích.
- Thích hay không là việc của em.
- Vậy tùy em.
...
- Anh (sư bố nó, lại đoạn rau muống, lần này ngắn hơn, khoảng 20cm).
- Ợ, gì em?
- Em thích anh.
- Em không được thích.
- Tại sao?
- Vì anh có người yêu rồi.
- Chưa cưới là được.
- Anh không thích em.
- Em sẽ làm cho anh thích em. Không, phải là yêu em mới đúng.
- Tùy em, nhưng...
- Nhưng sao?
- Không. Em thích làm gì thì làm.
Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan. Tất nhiên cũng không biết bọn em sẽ làm chỗ này bao nhiêu lâu, nhưng vẫn là trường hợp 3, trong 3 trường hợp đại kị. Tóm lại là vì thế, và vì đống vỏ ở nhà nữa (em nói thế vì các thím ở đây chỉ thích em đổ vỏ thôi).
Từ hôm đấy, đến hôm nay (tức ngày 17/3, theo lịch thực tê) em đã không còn ăn cơm cùng em L nữa mà về chỗ quen thuộc, về với u bán cơm nặng gần trăm kí với 2 bàn tay lúc nào cũng bóng mỡ, miệng lúc nào cũng : "thằng chó, suất 18 nghìn chỉ có thế thôi, đừng có khều thêm". Yêu u cực, mỗi tội khi nào u ném cái thìa trúng giữa mặt thì lại ghét u.
Tối. Lại Area91. Hôm nay, bọn em, tất nhiên là bọn em, không làm valentine trắng. Tất nhiên là valentine trắng thì làm sao mà có bọn em được. Và thế là thành valentine đen.
Vậy valentine đen thì tổ chức thế nào?? Thế này các thím ạ. Các thím đã xem cái phim, nói thật em chả nhớ tên tiếng anh lắm, tên tiếng Việt là trao đổi bạn tình. Bọn em làm 2 cái hộp. Ghi tên vào giấy, gập lại, nhét chim 1 bên, cú 1 bên. Bốc thăm, trùng người cùng phòng thì bỏ vào xóc lên, bốc lại. Ai nấy hồi hộp. Kết quả: Em với con H ngơ, người yêu thằng B siêu nhân thành một cặp đi valentine đen. Lũ còn lại sẽ góp tiền cho bọn em đi. Tất nhiên đây là trò chơi, mà chơi thì phải có luật. Sau khi thống nhất thì luật thế này các thím ạ:
1. Đi bộ phải khoác hoặc nắm tay.
2. Đi xe phải ôm eo.
3. Đi các địa điểm chỉ định sẵn.
4. Không được hôn (bất kể chỗ nào).
5. Ngoài quy định trên thì làm gì cũng được.
Lịch trình sẽ như sau:
Xuất phát từ khu trọ. Uống cà phê ở Lò Đúc. Sang bar ở Hàng Buồm. Kết thúc tại nhà nghỉ ở...(bí mật tí). Đoạn này bị con H và thằng B phản đối kịch liệt. Nhưng 2 cái mồm làm sao đấu lại 8 cái miệng chứ. Cuối cùng thằng B kêu không chơi nữa, thế là bọn em a lô xô vào, tụt quần nó, chụp ảnh, rõ cả mặt luôn, dọa sẽ đưa lên FB. Sau một hồi đấu tranh thì thằng em cũng chịu thua.
Nói một tí về con H ngơ. Con này không xinh lắm, nhưng bù lại vòng 1 thuộc loại cực khủng, cỡ 89 90 gì đó. Nhưng mà ngực to thường thì não ngắn. Chính nhờ nó mà thằng B mới có cái biệt danh bây giờ. Chuyện thế này:
Hôm đấy, có lẽ là 1 ngày éo đẹp trời cho lắm, con này mới tậu được một số cái quần chip. Về mới thử cho thằng B xem, thằng này không biết lí do gì mag không thích, nói mấy câu chê bai. Con H liền cứ thế (mặc mỗi cái quần chíp đỏ chót, có cái nơ nhỏ xíu nữa, à có cả áo nữa chứ, các thím đừng tưởng tượng vó vẩn) chạy ra ngoài:
- Chúng mày xem, quần tao mua đẹp thế này, thế mà thằng chồng tao chả có tí con mắt nghệ thuật gì cả.
Thế là mấy thằng đổ xô ra.
- Đúng rồi đấy. Đẹp thế mà.
- Chồng mày không ngắm thì cứ để đấy bọn tao ngắm cũng được. Không lại phí.
Thế là thằng B lao ra, lôi con này vào phòng, bỏ lại mấy thằng đang cười ngặt nghẽo. Loạc xoạch mấy chục giây, nó lại lao ra, trên người đang mặc cái quần chip con H mặc lúc nãy.
- Đây. Chúng mày thích ngắm ngắm đi. Bố cho ngắm thoải mái.
Cả lũ đơ mất mấy giây. Sau đó là 1 tràng cười phá lỗ nhĩ. Thằng B sau lúc hổ báo cáo chồn đã nhận ra được tình cảnh của mình hiện giờ nên cút luôn vào trong phòng. Bọn em lại được trận cười không thành tiếng. Từ đấy bọn em gọi nó là B siêu nhân.
Valentine đen với con H cũng chẳng có gì hot, đi với em mà toàn kể chuyện thằng B, nghe nhàm vãi, anh B thế lọ, anh B thế chai. À có vụ thủng săm, phải dắt bộ gần cây số mới có chỗ vá, nó chém cho 30k, lại phải bỏ tiền túi ra, xót vãi vì cái này ngoài chương trình.
Mà cũng buồn cười các thím ạ, con H này thì ngơ vãi luôn. Lúc đi uống nước với dạo bờ hồ thì vẫn bình thường. Đến lúc vào nhà nghỉ mới vãi. 2 đứa em đi nhưng có 1 lũ lâu nhâu bám theo. Vào cả nhà nghỉ luôn . Một lũ 7 8 đứa thuê chung 1 phòng làm con lễ tân trợn cả mắt lên. Con bé lễ tân lúc đưa chìa khóa cho em không quên kèm theo 2 cái bao...Lên phòng, con H thắc mắc:
- Nó đưa cái gì cho mày thế?
- Kẹo cao su.
- Ăn cho đỡ thối mồm à?
- Chả thế thì sao?
- Cho tao cái.
- Éo cho, tí về tao ăn.
- Chó.
...
- Thế làm gì giờ??
- Mày muốn làm gì?
- Làm gì cũng được
- Tao chẳng thích làm gì cả.
- Thế xem tivi.
Thế là bật MyTv lên, chọn phim kịnh dị, em nhớ không sai thì là 6th Sense. Tắt điện. Tất nhiên là thế rồi. Không đèn, tivi 30', phim kinh dị, em nghĩ thế không còn gì bằng, nhất là lại có 1 đứa con gái ngực to ngồi cạnh nữa. Ban đầu mỗi đứa ngồi một cạnh giường, về sau độ kinh dị tăng dần cũng là lúc em H ngồi gần lại phía em. Mỗi một tiếng hét trong phim là 1 cái ôm, một cái cạ ngực vào tay . Em xem phim kinh dị mà còn không căng thẳng bằng những pha như vừa rồi, máy lạnh mà mồ hôi vẫn rịn ra.
Hết phim, vẫn chưa đến giờ về (11h, phá lệ vì hôm đấy là valentine đen), 2 đứa ngồi nhìn nhau. Con dở này lại hỏi:
- Thế giờ làm gì?
- Đợi.
- Chỉ thế thôi à?
- Thế mày muốn sao?
- Chả sao, nhưng đây là nhà nghỉ, mày không gì thật à?? Hay mày gay?
- Ăn đạp đấy. Mày muốn à?
- Tao không??
- Vậy sao hỏi?
- Tao thấy bình thường vào những chỗ như này thì chỉ làm những việc như thế thôi.
- Tao đã trải qua cảm giác bị phản bội, nó khá kinh khủng, tao không nghĩ thằng B có thể vượt qua được.
- Ừ.
- ...
- ...
Xuống trả tiền. Về. Đi đường, vừa lái xe, vừa ngẫm lại chuyện "làm thằng đàn ông tốt". Hi vọng đời em nó sẽ hay. Đôi khi em lại nghĩ , tốt chẳng có gì là không tốt. Có thể đôi lúc không tốt một chút cũng không sao. Cái gì quá cũng không tốt, xưa nay em vẫn quan niệm thế.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN