Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Nhắc đến gấu là vì lúc đó gấu nó hành mình ghê quá. Mấy ngày liên nghỉ làm đội mưa gió đi lo việc cho em Nhung mình không dám nói cho gấu biết. Nhưng gấu nó nghi ngờ mình ngay. Nó dò hỏi mấy lần nhưng mình đều chối bay chối biến. Để nó biết chuyện chắc tan cửa nát nhà. Nhưng sau khi gặp Tuấn về, quá bế tắc trong việc tìm kiếm Cảnh. Mình vẫn phải quay sang tìm sự giúp đỡ của gấu.
Sau hôm đó, mình tập trung vào việc tìm kiếm Cảnh. Mình hiểu đây là mấu chốt để giải quyết vụ việc này. Mình quyết định tìm gặp Thảo để xem có manh mối nào không tiện thể lấy chìa khoá nhà Nhung luôn. . Mình nhấc máy và hẹn ẻm đi cafe.
Qua cuộc nói chuyện với Thảo ở win win quán, mình biết thêm được thông tin Cảnh quê ở Quốc Oai, đã có vợ con. Trước Cảnh quản lý nhà nghỉ Thuỳ Linh. Nhà nghỉ này là của một đồng chí thẩm phán. Sau Cảnh thuê lại và kinh doanh. Được đâu 1,2 năm thấy càng ngày càng đông khách nên đồng chí thẩm phán mới tìm cách huỷ hợp đồng. Sau đó đưa Tuấn về làm quản lý.
Cảnh cay cú mà chưa tìm được cớ để làm gì. Xong nghĩ đến Nhung đang muốn tìm V nên Cảnh thí tốt luôn. Cho anh em đi cùng Nhung đến nhà nghỉ, mượn cớ đòi nợ để đập phá và dằn mặt Tuấn. Không ngờ Tuấn là thanh niên cứng, lại có cây cao bóng cả nên bật lại luôn.
Thảo còn nói một tình tiết bất ngờ là trước Cảnh có cặp với em V, khả năng cao là chính cảnh lôi kéo em V về nhà nghỉ Thuỳ Linh. Vì trong nghề nên Thảo cũng biết là nhà nghỉ Thùy Linh cũng nuôi gái. Em V sang đấy cũng làm gái thôi chứ trong sạch mẹ gì đâu. Sau vụ đó thì em V và Cảnh cũng lặn mất tăm, ko có tung tích.
Vì em V có liên quan đến vụ việc nhưng không bị khởi tố hay truy nã thế nên chẳng việc gì em ấy phải trốn đi cả.Vậy rất có khả năng em V hiện giờ đang ở với Cảnh. Nhưng tìm Cảnh hay tìm em V thì cũng như mò kim đấy bể.
Về phía nhà vợ Cảnh, mình cũng đã lặn lội mò đến nhưng đồng chí này thể hiện thái độ thờ ơ và lạnh nhạt bảo: 2 năm nay số lần anh ấy về nhà đếm trên đầu ngón tay. Anh ấy đi đâu làm sao em biết được. Trước mấy anh công an cũng đến hỏi em mấy lần, em đã nói là không biết mà.
Lúc đó phương án tìm Cảnh rơi vào bế tắc. Mình tính quay sang phương án chạy án, vì sau khi lấy chìa khoá chỗ Thảo. Mình đến nhà Nhung theo lời Nhung chỉ thì thấy ẻm tích luỹ được khoản kha khá. Hoá ra kiếm được bao nhiêu tiền, ẻm mua hết vàng. Minh tính sơ sơ chỗ đó cũng được tầm 15-20 cây.
Nhưng phải cái vụ án này lại có đồng chí thẩm phán đứng đằng sau tác động, nên muốn chạy thì phải nhìn trước nhìn sau cẩn thận. Không khéo tiền mất, tù thì em Nhung vẫn phải đi mà mình thì mất nghiệp. Lúc đó mình thực sự bế tắc trong cái vòng luẩn quẩn đó cho đến một buổi sáng.
Tối hôm trước thì mình vừa lặn lội một lần nữa xuống nhà nghỉ Thùy Linh để thăm dò mấy em gõ dưới đó xem có thông tin của em V không. Nhưng chả được tích sự gì.
Sáng hôm sau là chủ nhật, gấu mình báo mình sang đón đi chơi để bù cho tối hôm trước mình báo bận ở nhà soạn hợp đồng gửi cho khách hàng gấp. Vậy là 8h mình đã phải lóc cóc sang nhà gấu rồi. Đến đầu ngõ thì mình dừng lại gọi điện cho gấu. Chỉ khoảng 2 phút sau là gấu đã ra rồi. (mình rất thích tính cách này của gấu, gấu chưa bao giờ bắt mình chờ quá 5p. Thường là mình chỉ cần đến gọi điện cái là gấu đã ra ngay. Ăn mặc trang điểm gấu cũng đã xong hết rồi).
(Gấu mình thì không thuộc dạng tuyệt sắc giai nhân như em Nhung, em Hoài nhưng gấu biết cách ăn mặc, trang điểm thêm nữa gấu có đôi mắt rất sáng và biết cười (kiểu mắt cười như em gì Linh làm MC truyền hình ấy). Minh yêu gấu vì tính cách, vì trí tuệ, và vì đối mắt đó.
Gấu ra đến nơi xong vui vẻ lên xe luôn. Nhưng vừa ra đến đường quanh hồ tây. Thì gấu bảo dừng xe lại, ra ghế đá ngồi. Lúc đó mình cũng không nghĩ gì vì bình thường 2 đưa vẫn hay ngồi ở đó.
Hai đứa ngồi xuống nói chuyện linh tinh một hồi thì gấu quay sang hỏi:
- Tối qua cậu soạn hợp đồng gì đó, sao không gửi tớ review hộ cho. (bọn mình học cùng đại học nên yêu nau 5 năm vẫn chỉ có cậu tớ thôi)
Mình cười trêu:
- Hợp đồng mua bán hàng hoá thôi, mà chuyển hợp đồng cho cậu xem làm lộ bí mật kinh doanh của khách. Nó đập tớ chết.
Gấu lại cười cười:
- Mà mua bán cái gì vậy cậu.
Mình hơi ấp úng (vì bình thường gấu có hỏi sâu về mấy cái này đâu)
- ừm Mua bán thiết bị thi công ấy.
Gấu: Cụ thể là cái gì ?
Mình đáp bừa: Thì mua máy ép cọc nhồi?
Gấu: Vậy điều khoản về chất lượng hàng hoá cậu quy định như nào ?
Bình thường, nếu để cho mình nhớ lại thì mình cũng nói được thôi, vì hơp đồng kiểu đó mình cũng soạn rồi. Nhưng gấu hỏi đột ngột nên mình ko nhớ kịp được.
Mình: Ờ ... thì ... tở quên rồi. Mà cậu hỏi mấy cái đó làm chi.
Mặt gấu chợt lạnh tanh: Tôi qua cậu đi đâu. Cậu nói dối tớ phải không.
Mình: Cậu lại nghi linh tinh rồi. Tối qua tớ ở nhà chứ đi đâu.
Gấu: Thật ở nhà không. ở nhà cả tối không đi đâu.
Mình: Không đi đâu thật, bận túi bụi vậy đi đâu được.
Gấu: Đã bao lần cậu bị tớ phát hiện rồi. Sao vẫn không chừa vậy.
Mình gắt: Đã bảo không nói dối mà. Chỉ vì không nhớ cái điều khoản hợp đồng mà cậu bảo tớ nói dối à.
Gấu cười nhếch mép (cái kiểu này mình cực kỳ ám ảnh, mỗi lần gấu cười như thế là chứng tỏ gấu chắc chắn bắt được thóp mình rồi): Hôm qua soạn hợp đồng xong phải gửi mail cho khách hàng luôn đúng không. Đưa điện thoai đây tớ check mail xem hộp thư đi có thư gửi cho khách không.
Đến đây thì mình xìu luôn nhưng vẫn cố vớt vát: Sao cậu biết tớ nói dối vậy.
Gâu lạnh te: Xe mới rửa hôm kia. Từ nhà đến cơ quan, từ nhà đến đây làm gì có bùn đất gì mà xe như cái xe thồ thế kia.
Đoạn lại cười nhếch mép tiếp:
Bảo tối hôm qua không đi đâu mà đèn pha chưa tắt kìa. Đừng nói với tớ là cái NA (em gái mình) nó đột nhiên biết đi vespa cổ rồi lôi xe cậu đi chơi nhé. Không thuyết phục đâu.
Haizzz. Đấy không phải là lần đầu tiên mình bị phát hiện nói dối vì những chi tiết nhỏ nhặt.
Mình luôn thua gấu trong những cuộc đấu trí như vây.
Nhưng hầu hết mình đều tìm được cách để hợp lý hoá việc nói dối, chứ không đến lúc đó không biết 2 đưa chia tay nhau mấy trăm lần rồi.
Hôm đó cũng vậy, mình làm bộ mặt chịu trận và im lặng nghe gấu nhiếc móc đây nghiến. Đợi gấu nói chán rồi mình mới nhẹ nhàng:
- Tớ biết tớ nói dối cậu là tớ sai, nhưng tớ không nói dối để đi với con nào cả. Đi với gái thì tìm chỗ nào sạch sẽ, lãng mạn mà đi. Chứ sao phải lặn lội chỗ bùn đất làm gì.
Gấu cười nhạt. Rõ ràng là không tin. Nhưng mình mặc kệ, vẫn nói tiếp:
- Thực ra tối qua tớ có công việc phải đi. Vì khách hàng thôi.
Gấu vẫn không nói gì. Lúc đó mình cũng đã ước lượng hết trong đầu việc nói cho gấu biết vụ việc của em Nhung thì có lợi hại gì rồi. Thế nên mình quyết định nói cho gấu toàn bộ vụ việc. Tất nhiên, mình sẽ nói đây là khách hàng của công ty. Mình được phân để giải quyết.Vậy là mình cắt bỏ toàn bộ phần gặp gỡ làm quen và những vụ giúp đỡ em Nhung trươc đây đi được rồi.
Kể xong trọn vẹn từng chi tiêt của vụ việc mình mới nói: Tớ ko muốn nói dối cậu, nhưng thật sự tớ không muốn cậu biết tớ đi gặp những đứa con gái kiểu như vậy.
Lúc đó mặt gấu hơi giãn ra ( trước giờ khi nghe mình kể những vụ án mà mình phải giải quyết , gấu thường rất quan tâm và thích thú) cười nói: Điên, nói sơm thì ai bắt tội làm gì. Làm luật sư mà không bảo vệ bọn giết người cướp của, đĩ điếm, lừa đảo thì bảo vệ ạ. Người tốt ai người ta thèm nhờ đến ông. Lần sau có phải ngủ với gái để lấy thông tin thì cũng phải nói với tôi. Miễn là đeo bao vào chứ đừng có nói dối. Chết với tôi.
Mình thấy mọi chuyện có vẻ xuôi xuôi rồi nên cũng cười hỏi luôn: Thế theo câu giờ vụ này phải làm thế nào.
Gấu cười: Nếu tớ giúp cậu, sau này em Nhung thoát án, em ấy lấy thân báo đáp thì nhớ quay video lại cho tớ xem đấy nhé. .
Xong gấu quay ra lườm mình nói: Dốt thế, Đã biết được cái V với Cảnh ở cùng nhau, không lôi được thằng Cảnh thì tìm cách dụ cái V ra.
Mình hòi: Thì tối qua đi tìm thông tin cái V còn gì.
Gấu: Dốt, bọn dưới Thuỳ Linh nó mà biết thông tin cá V thì nó chả cử cả băng đi bắt về rồi. Chứ ở đó mà tiết lộ cho cậu.
Mình: Thế làm sao mà dụ được cái V.
Gấu: Cậu nói trước cái V nó có đi khách cho cái Nhung. Vậy giờ hỏi cái Nhung xem có nhớ cái V đi với khách nào không. Nếu Nhung nó cao thủ như cậu nói thì chắc chắn nó sẽ có ghi lưu lại danh sách khách hàng.
(Gấu nói đến đây làm mình nhớ đến cái file lưu trong máy tính của Nhung về lượt khách hàng, ngày đi, cả thông tin khách hàng luôn. )
Xong gấu nói tiếp: Cái V nó đã có ý định trốn nợ cái Nhung thì chắc chắn nó sẽ tìm cách câu kéo khách của cái Nhung. Thế nên chắc chắn nó sẽ cho mấy thằng khách đấy thông tin liên lạc của nó. Hoặc chính nó sẽ lưu thông tin của bọn kia.
Giờ thằng Cảnh với cái V đang trốn chui trốn nhủi. Công an nó dí cho như vậy thì làm gì có tiền. Trước giờ bọn phạm trốn truy nã quan trọng nhất là tiền. Bọn nó mà có tiền thì có thách bố công an cũng không tìm ra được. Hầu hết những vụ bắt phạm truy nã đều là lần từ nguồn tiếp tế mà ra thôi.
Giờ khả năng Cảnh nó ko có nguồn tiếp tế, hoặc có cũng không nhiều. Nên chắc chắn em V sẽ tìm cách đi khách để lấy tiền nuôi 2 đứa thôi. Vì đi khách kiểu gái gọi như này ít khi bị công an tóm được, vừa an toàn, vừa kín đáo.
Đấy tớ đã vạch phương án đến như vậy. Giờ cậu chỉ cần phát tìm lại thông tin của mấy đồng chí khách hàng. Xong phát huy khả năng thuyết phục của cậu để các đồng chí ấy dụ em V ra khỏi hang là xong.
Gấu nói đến đây, mình thấy sáng bừng mọi thứ. Bế tắc đã có thể giải quyết rồi.
.................
Mình giải thích một chút về đoạn nói chuyện với gấu. Thực ra gấu mình đưa ra phương án giải quyết sau mấy buổi 2 đứa mình trao đổi nữa. Chứ không phải nghe mình nói xong mà đưa ra phương án được luôn. Có điều để đỡ mất công trình bày dài dòng với cho anh em tiện theo dõi thì mình gộp lại luôn một buổi nói chuyện.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN