Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Update tối 17-10
7h đang ăn cơm thì Lương gọi điện.
M:”Alo”
L:”anh à, anh ăn cơm chưa?”
M:”Ừ, anh đang ăn”
L:”Dạ, tí anh ăn xong rồi lên luôn, bố mẹ muốn nói chuyện.”
M:”Ừm, mà bố mẹ định nói chuyện gì?”
L:”Chuyện của em”
M:”Em nói bố mẹ rồi à? sao không chờ anh lên đã”
L:”Tại em không chịu được”
M:”Ừm, thế cũng tốt, tí anh lên”
8h mình lên nhà Lương. Lương ra đón mình tận cổng, dắt xe vào thì bố mẹ Lương đang ngồi ở bàn phòng khách.
Vào chào hỏi cô chú xong xuôi, Lương rót nước rồi cũng ngồi cạnh mình luôn (giống kiểu 2 con nghe lời dạy của bố mẹ)
Bố lương vào vấn đề luôn (mà mình cũng kể luôn những vấn đề chính).
Bố L:”Giờ chúng ta nói chuyện cởi mở với nhau con nhỉ?”
M:”Dạ, chú cứ nói đi ạ”
Bố L:”Nãy ngồi ăn cơm, Lương nó có thưa chuyện với cô chú về việc Tuấn nói với con và Lương. Giờ chú muốn biết con nghĩ sao và đang nghĩ gì? Cho chú biết rồi chú với cô sẽ nói tiếp cho con nghe”
M:”Dạ, vậy con xin nói những suy nghĩ của con. ”
M:”Con đã được cô chú cho phép qua lại, đưa đón Lương, và cháu cũng mong tìm hiểu em Lương để tính một điều gì đó xa hơn. Trước hết cháu xin lỗi vì đã làm rối tung mọi thứ, nhưng vì tin Lương, vì muốn mọi thứ thoải mái để cả con, cũng như Lương không phải dằn vặt hay cảm thấy áy náy gì cả, cũng như để tất cả không ai hiểu lầm ai. Con với Lương cũng đã nói chuyện với nhau, cũng định thưa với cô chú để xin ý kiến. Ban đầu con cũng định mặc kệ, yêu cứ yêu, lấy cứ lấy. Nhưng thấy những lời Tuấn nói làm chính con cũng thấy không thoải mái và muốn tìm hiểu rõ sự việc. Nó không những tốt cho con mà còn cả cho Lương nữa. Biết là sẽ làm mọi thứ rối lên, mọi người bối rối, nhưng có như thế thì giả sử như có 1 cái đám cưới thì sẽ là viên mãn chú ạ”
Bố L:”Ừ, chú đồng ý với con, làm thằng đàn ông mọi việc phải rõ ràng. Chú thay cô nói với con là không có chuyện như Tuấn nói và không có thỏa thuận gì giữa 2 gia đình cả. 50 triệu đó giống như 1 cái phần thưởng dành cho mẹ Tuấn, còn lại đi lại, giấy tờ họ đều nhiệt tình giúp cô chú hết. Nếu cần thiết thì chú sẽ gọi ông B… (mình giấu tên bố tuấn nhé) để trao đổi với con, cũng như cho Tuấn rõ mọi thứ luôn.”
M:”Dạ, không cần đâu chú ạ, giờ thì con gần như đã giải đáp được mọi thứ rồi chú ạ, con biết việc cần làm rồi chú ạ. Cháu cảm ơn chú đã tin con, và thẳng thắn trao đổi với con”
Bố T: “Rồi, không có gì đâu con. Giờ làm với chú mấy Ly nhỉ. Lương vào lấy chai tắc kè ra đây, rồi nướng bố ít cá khô.”
L:”Dạ”
(mẹ Lương cũng tham gia ý kiến nhưng cũng xoay quanh ý của bố Lương cả thôi nhé)
Sau đó thì chắc mọi người hình dung việc tiếp theo rồi nhỉ. Lương cứ nép bên người thỉnh thoảng ăn miếng cá khô, mẹ Lương thì lại qua nhà hàng xóm. Mình với bố Lương lai rai đến 9h30 thì mình với lương đi dạo tí trong xóm Lương rồi mình về.
(Đến nay chưa phát hiện dấu hiệu có nằm vùng nhé).
Update ngày 18/10
Hôm nay thì rắc rối của mình gần như đã được tháo gỡ phần nào, việc là phải đối xử với Tuấn ra làm sao, và làm sao cho nó hiểu mà không cần phải phiền tới bố Lương hay bố Tuấn (ca này khó) Tạm bỏ qua.
Mình với Lương lại nhắn tin bình thường (mọi người đừng nghĩ sau chuyện đó sẽ là yêu nhé, mình muốn mọi việc rõ ràng trước đã)
Sáng đi làm vẫn có 1 ly cafe, giờ nó gần giống 1 thói quen của Phương rồi (ca này cũng khó không kém). Thấy Phương ko tinh nghịch nữa, nhẹ nhàng, hiền lành hơn. Vào làm việc tập trung (cũng 1 phần vì nay nhiều việc).
Sếp tới, việc đầu tiên sếp thông báo là kế hoạch tối mai đập phá chúc mừng chị em. Các chị nghe xong hét lên sung sướng, bàn tán xôn xao. Trong đó có em nó cũng xí xớn. Có chị ới mình
“T, mày định tặng con Phương cái gì thế?”
“Hay mai 2 đứa mày đi ăn cháo đêm đi. haha”
M:”Em định tặng nó cái chày chị ạ, không biết dám nhận không”
“Mày tặng nó chày nó sao dám nhận. haha”
P:”Không hiểu, có ý gì? hả hả hả” mặt nhìn ghét.
M:”Thì tặng em cái chày về em giã gạo”
P:”Không thèm, giã làm gì?”
M:”Ờ, không thèm thì thôi, làm việc đi”
Xong thì ngồi làm việc.
Trưa mình ở lại, in tất cả những lời bên thớt bên kia, tí ra về đưa cho em nó.
Chiều cũng lắm việc nên cũng không có gì để kể cả nhé. Em nó hôm nay đã nắm bắt tốt hơn, làm việc cũng suôn sẻ hơn. Nhưng vẫn thích thoảng sang nhui nhui cái tay vào vai mình hỏi, quay lại thì thấy em nó đang ngậm bút mắt tròn xoe, đôi khi nhìn bé bỏng đáng yêu.
Đôi khi vô tình đập vào anh mắt mình hình ảnh em nó cúi ghi ghi chép chép, hình như trong em nó vẫn có nét dịu dàng, có thể mình mờ mắt nên chưa nhận ra (cận 2,5 thôi).
Giá như mọi thứ đừng thế này thì chắc mọi chuyện nó sẽ khác, nhưng giờ hãy cứ để đó đã, tất cả từ từ thôi. CÁi đầu mình luôn nhắc nhở mình giờ phải sống vì mọi người, không phải vì mình.
Muốn “phũ” với Phương nhưng sợ em ấy buồn. Những người con gái đã qua mình đều không dám phũ, cũng không yêu và tóm lại là họ đều khóc vì mình, có lẽ đó là lỗi lầm lớn của mình, nhưng biết sao được giờ. Haizzz. thôi cứ kệ thế đã.
PS: Mong mọi người đừng xin info được không?
Thêm nữa. 2 cái thớt giống như 2 cánh tay, thấy người muốn nghe thớt này cũng nhiều, mà bên thớt kia cũng có. Thật khó nghĩ quá. Nếu có thể thì lâu lâu mình update thớt kia tí.
---***---***---
Haizzz, các thánh các thím loạn lên thế, mình ko són đâu, tại 2 hôm nay bận quá. Hôm qua thì lo cho xong 20-10. Hôm nay thì đám cưới thằng em.
Sáng nay đoàn xe của mình gặp 1 đoàn cưới khác. Xe dâu đoàn mình dẫn đầu là chiếc mẹc đỏ gặp đoàn ngược chiều cũng xe đỏ nhưng là cái gentra của daewoo.
Update ngày 19-10
Hết giờ làm việc, mình nhổm đít về, còn Phương thì về nhà, nó cầm duy nhất cái bó cẩm chướng của mình. mình hỏi em nó.
M: ôm hết không, anh bê xuống cho với.
P: e cầm của anh thôi, mâý cái kia để đó mai héo rồi đem ra ngoài đường là xong hì
M: con gái lúc nào cũng thế à. Thế thì mình chả tặng hoa nữa,phí.
P: thì,nhiều thế, cầm về chật nhà.
M: ờ, thế đưa anh vứt hộ cho.
P: ko cần, để em chọn em vứt.
M: ừm, thế thì chọn đi, anh về.
Mình đi trước, gần cầu thang thì em nó đuổi kịp
P: Cái này cầm về, hì, về cắm cho tươi.
Mình nhìn sang thấy bó cẩm chướng.
M: xấu nhất lại đem về, thôi, vứt luôn đi.
P: kệ em,giờ hoa là của em mà. – lè lưỡi chọc mình, mình mặc kệ.
Trưa mình về trên nhà, mua 20 bông hoa hồng trắng + 20 bông hoa lay ơn. Sau đó ghé qua mộ mẹ tặng hoa cho mẹ, thắp cây hương, với mẹ khi còn sống mình chưa tặng hoa bao giờ, giờ thấy hối hận. Cũng mới 2 lần mua hoa ra mộ mẹ. Sau đó về ăn cơm với bố, ăn xong thì ra mộ hạnh luôn, đã 8 năm nay, năm nào cũng mỗi năm 4 lần ra thăm em. Và luôn là 20 bông hồng trắng.
14-2,8-3,20-10 và sinh nhật em, riêng ngày sinh nhật em mình chạy xe lên núi tìm hoa bông trang,bởi vì em thích nhất loài hoa này.
Chiều đến, ai lo việc người đó. Ai cũng muốn xog trước 5h30 để đi liên hoan. Em nó cũng chăm chỉ, ít hỏi mình.
5h30 sếp lên tiếng
‘Mọi người, hồ goong thẳng tiến nào.’
Mấy bà chị sung sướng, em nó cũng sung sướng. Ai xách túi người ấy và đồng loạt nhổm đít đi. mây người con gái dịp này hớn hở lạ thường, mà mình cũng hớn hở,vì đc đi ăn mà không mất tiền.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN