Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Chap 11
Giờ chơi, ngồi chém gió với mấy thằng chiến hữu lựu đạn. Nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, nào là bộ phim lẻ chiếu trên Tv hồi tối, rồi thì lát nữa kiểm tra phải hợp tác với nhau. Chuyện được bàn nhiều nhất là mần ăn gì với gấu chưa, thằng nào cũng luyên thuyên tao sờ được con A, tao hun được con B, con C mới cho tao mò, rồi thì cảm giác ra sao... toàn 18+. Ức chế vãi đái, tui dộng bàn cái rầm. Nguyên đám quay qua nhìn tui, mới vừa mở miệng "Ậu mợ... !" thì mười mấy con cờ hó nhào vô xé phay tui. Đứa thì Cena bẻ giò, thằng thì UnderTaker bóp họng,... Tui gào thét trong tuyệt vọng "Khọt... khọt... mấy con cờ hó!!! Ngon thì tay đôi!!! Ông mà ra được là chết mẹ từng đứa với ông!!!!". Cả đám khiêng tui như khiêng heo chuẩn bị cắt tiết, thảy vô đống chổi của lớp 1 cái "RẦM!!!". Đống chổi nát bấy, đít tui cũng nát theo...Kết quả là đứt hết 3 cái nút áo, gọng kiếng vẹo càng, đôi giày được gửi trong thùng rác, mười mấy con cờ hó nhìn tui cười dâm đãng... Thù này không trả thề không làm người... Lết ra ngoài đi mua sting uống bồi dưỡng( nghe nói nó có nhân sâm), đứa nào cũng nhìn mình cười, kệ mợ, phạch ngực đang là mốt. Lừng thững bước xuống, thấy ông giám thị tay lâm lâm cây đánh chó, bước tới phía tui. Teo... canh hướng nhà vệ sinh tui dông thẳng.
- Em kia, đứng lại cho tui, á à, mày dám chạy à?!!
Chạy nửa đường xúc chiếc giày, ệt, thắng cái két, lượm hàng rồi chạy tiếp. Mém bị túm đầu, gần tới nhà vệ sinh tự dưng thằng chả dừng lại, không rượt theo nữa. - Há há... há... há, mệt rồi hả bố già, gì chứ chạy thì tỉ năm nữa rồi bắt kịp tui nha! - Tui cười đắc chí.
Vô tới nhà vệ sinh, tui ngó ra coi coi ổng đi chưa. Thằng chả vẫn còn canh.
Ngon thì ông canh tới sáng đi ông già. Quay vô, tui mở phẹc- mơ- tuya định giải bày tâm sự thì... chết cmnr... nhà vệ sinh nữ...
Một em gái từ trong đi ra, tui đứng hình, "Á!!!!!".
- Từ từ... bình tĩnh... nghe tui giải thích... - Teo tờ rym rồi
- Đồ biến thái, đồ bệnh hoạn!!!
Rồi ẻm vô tư hồn nhiên mà sút 2 trái banh(chắc các thím biết mà) thật mạnh. Ôí mẹ ơi, cái cảm giác đó tui không thể nào quên, bãi cmn dế... Đau thấu trời. Tui muốn sùi luôn bọt mép, quị tại chỗ, hai tay ôm thằng em trai, ngước mặt lên cầu khẩn:
- Xin em... đừng...
- Đi ra liền đồ biến thái!!! Đi!!!
- Chờ... hồi sức... cái- Tui thở hổn hển
Đoạn, con đó chạy ra ngoài nói gì đó với ông giám thị, chuyến này bỏ mợ rồi, về nhà họp gia đình chắc luôn...
Bị lôi xềnh xệt lên văn phòng, bà hiệu trưởng trừng mắt nhìn. Ông giám hiệu kể lại đầu đuôi với bả.
- Em ăn mặc vậy đó hả? - bả nhìn tui
- Dạ... dạ tại nãy... - tui lắp bắp
- Tại cái gì?! - bả lớn giọng
- Tại em bị mấy con... mấy thằng kia giỡn rồi làm đứt...
- Ai nói cái áo em đâu!!
Hết hồn, nhìn xuống, chưa kéo lên, thấy cái sịp. Vậy là trinh tiết mười mấy năm mất vô tay bà già này sao?!!!
- Đưa sđt ba má em cho tôi! - bả ra lệnh
- Dạ... cô tha cho em, mới vi phạm lần đầu...
- Đưa hay là hạ hạnh kiểm?! Chọn đi!
- Dạ... 012345XXXX... - tui miễn cưỡng
- Đọc lại, chậm thôi!
What the f***, má này điếc chắc. Thôi kệ còn hơn bị hạ hạnh kiểm.
Cuối cùng cũng được về lớp, thất thểu đi vô. May mà cô Sinh Học chưa vô...
Tức tối vô chỗ... cái con điên trong nhà vệ sinh, nhờ mày mà ông ê chề vầy nè... chờ đó đi, ông sẽ thiến mày...
[next]
Chap 12
Hôm nay chưa ăn gì mà đã xui như cờ hó rồi... sáng bể bánh xe, trưa bị sút bóng, đúng 5p sau thì bị mời phụ huynh, ôi... Chung quy cũng tại con kia...Bây giờ bỏ hết qua một bên, cầu trời cho con qua được bài này...
- Cả lớp đứng dậy... chào cô!!! - Con lớp trưởng dõng dạc
- Chúnggggg emmmmmm kínhhhhhh chàooooo côôôôôôôôôô ạạạạạạạ... ! - Nhựa như tàu khựa.
- Các em ngồi xuống, lấy giấy ra. Như cô đã dặn... em kia, đứng dậy cho cô! - Bả chỉ thẳng mặt tui.
Ậu mợ... sao bữa nay hên dữ vậy trờiiiiiiiiii... Tui đứng dậy,
- Em ăn mặc kiểu gì vậy? Lớp trưởng, ghi vô sổ đầu bài.
Tui nhìn mười mấy con cờ hó bằng đôi mắt căm hận...
- Kiếm cái gì cho cột cái áo lại đi... - Thằng Năm nổ khều khều thằng bóng Biển, về thằng này thì sẽ được kể sau.
Nó lục trong cặp ra mấy cái kim tây, thảy cho tui.
- Em gài áo lại tôi mới bắt đầu cho làm kiểm tra, không thì ra ngoài hóng.
Bất đắt dĩ tui phải làm theo, gài xong nhìn bệnh bỏ mợ. Nguyên lớp cười rần rần, thằng Qúi với thằng Kì Lân cười lớn nhất.
Thằng da đen đó còn phán thêm: "Trời hại tiểu nhân!!" rồi cười như điên.
Ngồi phịch xuống, lườm con cờ hó da đen. Thằng đê tiện đó vẫn cười đắm đuối... , lấy cuốn tập, rứt đôi giấy. Cuốn tập đã ốm lại ngày càng ốm hơn.
Bà cô phát đề:
"Câu 1. So sánh cơ vân, cơ tim
Câu 2. Trình bày sự hoạt động của các van tim và chiều dịch chuyển của dòng máu qua tim trong một chu kỳ tim."
Đọc đề xong, tui cười tét rúng... Thánh đãi... thánh đãi... đây mà, hôm qua học đúng 2 cái bảng này, thuộc như cháo.
Móc hàng họ ra, tui hí hoáy làm, năm phút sau ngồi ngửa mặt lên trời hận đời vô đối. Ngó nghiêng qua thì thấy Kì huynh cắn viết, mồ hôi đầm đìa, mắt đảo liên hồi, nó móc trong hộc bàn ra tờ giấy rồi xuống chép lia lịa. Thời cơ đã tới, mày chết với ông, da đen à... khữa khữa...
"Phao hả con chó?! Mày chết con à... " - Tui viết vô tờ giấy nháp rồi đưa qua cho nó.
Mặt con cờ hó đó chuyển từ đen thành xanh lét, "M tha t, lát muốn ăn gì t mua cho... ". – Nó trả lời.
Tui nhìn nó cười đễu phát rồi úp mặt xuống bàn. "Hết giờ, tất cả nộp bài!", bà cô lấy cây rước gõ bàn cái rầm làm tui giật mình tỉnh ngủ... Tùng... tùng... tùng. Tiếng trống báo hết tiết và cũng là giờ ra về. Tụi nó lập hội đá banh rồi đi mướn sân. Hên ghê còn được đúng 1 sân trống. Cứ tưởng lớp đá với nhau ai dè tụi nó nói là đá độ với băng trên khu phố 8. Trong lúc đợi băng kia tới thì tui sai thằng cờ hó da đen đủ thứ chuyện từ lấy giùm ông đôi giày, mua cho tao tô mì 2 trứng coi đến mua chai sting cho bố. Nó cự lại thì chỉ cần "15p Sinh 0đ nha em" là xìu ngay lập tức. Ăn uống no say, cái băng khu phố 8 cũng xuống tới. Nói nghe ngầu vậy chứ chưa bao giờ tui gặp tụi này. Liếm mép xong bay thẳng vô sân khởi động. Cả băng này nhìn cũng bụi đời vãi, dao găm, hình xăm từa lưa, thằng tóc xanh, thằng tóc đỏ, tóc vàng nữa chứ... cả đám tụi nó đứg cụm lại nhìn y như cái bánh da lợn bị mốc... Kêu chuẩn bị đá thì thằng đầu bự nhất đám nói là cần phải đợi thêm mấy thằng nữa. Ếu mợ chúng mày, người đâu lắm vãi...
Đợi thêm xíu nữa thì thấy con wave ghẻ tống 3 chạy vô, chết mẹ hông lẽ...
[next]
Chap 13
... Rồi... đúng rồi, mấy con cờ hó hôm bữa đây mà, đầu đội đống shit, thân toàn dao găm cộng với hình xăm "rực lửa". Hôm nay đúng số hưởng luôn mà, chắc về nhà đi cắt tóc xả xui quá. Bỗng nhiên tui đt reo lên, sđt của bé Trang. Ặc giờ này mà đt có chuyện gì không trời. Bắt máy:- Ai vậy? - tui giả điên
- Em, Trang nè, anh đang đá banh hả? - bé hỏi
- Ừ, có gì không em?
- Em có chuyện muốn nói với anh, bây giờ em đang ra chỗ anh đó... hì
Yêu không chịu được. Mà bỏ mợ rồi, mấy thằng cờ hó đó ở đây, bé Trang ra dễ xảy ra chuyện lắm... Nhưng trước hết làm sao né mấy con cờ hó này đã. Suy nghĩ... tui chạy lại chỗ bà chủ sân hỏi mua 1 nùi băng keo cá nhân. Xong tui gỡ ra, dán đầy mặt. rồi đi vô sân. May quá mấy con cờ hó đó không để ý, chắc tụi nó không nhận ra. Tài hoá trang quá đẳng cấp! Mấy thằng bạn hỏi mặt mày bị gì vậy thì tui nói tại nặn mụn chảy máu. Tụi nó không tha, vẫn ngoan cố tiếp tục: Hỏi:
- Sao băng dữ vậy? - Trả lời: Trứng cá, chảy máu
- Làm gì băng dữ vậy vậy? Trứng cá...
- Làm sao mày băng nhiều dữ vậy?... Mả mẹ chúng bây, hỏi chi lắm rứa !!!!! - Tui nguỵ trang luôn giọng nói.
Mấy con cờ hó đó lại hỏi giọng mày nay bị sao vậy? Im luôn cho nó lành...
Đưa mắt ngó qua bên cánh phải, thằng Qúi cũng lấy cái khẩu trang bịt vô. Tội nó, bị mấy thằng kia chửi trời nắng quá nên nó tới cơn mà đâu biết 2 đứa tụi tui đang làm khỉ gì...
- Ok, đá thôi tụi bây! - Thằng Kì Lờ dõng dạc.
Bồ tụi bên kia có 5 thằng gồm thằng lùn tóc vàng, 1 thằng cao kều, 1 thằng trung người... còn được gọi là bộ ba cờ hó. Cùng với 1 thằng nhìn cũng thư sinh với thằng đô con tóc đỏ.
Giao bóng xong Kì Lờ chuyền cho thằng Năm nổ, nó thoăng thoắt dẫn bóng về phía khung hành đối phương, nhẹ nhàng làm động tác giả rồi chuyền bóng sang cho tui. Dùng hết sức, tui sút bóng thẳng về phía khung thành. Trái banh đập thẳng vô mặt thằng lùn tóc vàng hôm bữa cái "Đùng!!!" rồi văng ra ngoài. Sướng chưa con, tui cười hí hí... Nó ôm mặt nằm lăn lộn...
- Thay người coi, thằng cu đen sụi rồi... - Thằng tóc đỏ ra lệnh
Vậy là lùn đã ra sân, còn 2 thằng nữa thui hí hí.
Phạt góc, nguyên cái bánh da lợn mốc về cố thủ. Không kiếm được kẽ hở chui vào, tui đành dùng sức lấn thằng cao kều ra. Nó mất thăng bằng, té cắm đầu xuống đất. Có chỗ trống, Năm nổ chuyền bóng thật căng, tui cố hết sức nhảy lên đánh đầu nhưng bóng vọt xà. Tiếc quá, thấp tí xíu là ăn rồi. Sau pha bóng đó, thằng cao kều nhìn tui mặt hầm hầm... Sắp có chuyện rồi... Thủ môn bên nó phát bóng. Tiếp tục đá... khoảng 15 phút sau thì trời mưa lớn lắm, đúng lúc này thì bé Trang tới...
[next]
Chap 14
Trời đổ mưa lớn, nặng hạt tới mức không nhìn thấy được gì. Bé Trang ngồi ở cái hiên nhà của bà chủ sân nên không lo bé bị ước. Chỉ lo con cờ hó cao mét mốt nhuộm tóc vàng giở trò thôi. Tui dự như thần, thằng lùn mã tử đó cứ nhìn bé Trang cười đê tiện. Còn bày đặt giả bộ để đụng chạm người bé mặc cho bé chửi nó vẫn cứ làm. Nhìn ngứa mắt vô cùng.- Ê T, coi chừng mất banh!! - Thằng Kì Lân hét lên.
Giật mình, nhìn ra phía trước, thằng nhóc thư sinh nhảy vào chuồi banh nhưng may là lách qua được không là banh lỗ nhĩ ra mà nghe tụi nó chửi. "Mày tuổi gì mà đòi lấy banh của lão gia hé... hé"- Tui không quăng lại cho thằng thư sinh 1 câu rồi ra sức dốc banh về khung thành của tụi nó, chuyền bóng cho Năm nổ rồi xông thẳng vô khu cấm địa. Nhận được banh Năm nổ xài động tác giả làm thằng tóc đỏ té nhào rồi nhả banh lại tạo khoảng trống cho thằng Qúi thoát xuống và dứt điểm 1 cách thuận lợi. Cú sút cực căng của thằng Qúi làm cho thủ môn của tụi nó bất lực, hoàn toàn không chạm được trái banh. Lưới đối phương rung lên. "VÀO!!!!!". Cả đám la lên như điên rồi nhào vô đè đầu thằng Qúi ra, phang thẳng vô mặt nó mấy phát cho nó mấy phát- kiểu ăn mừng bàn thằng rất riêng của lớp... Nó đứng dậy la lớn, phần vì quá phấn khích cộng thêm cái khẩu trang thấm nước làm nó khó thở quá, thằng Qúi tháo luôn cái khẩu ra mà mặt đối mặt với mấy thằng cô hồn... Ô sếc, xong thiệt rồi.
- ĐM, thằng đó là 1 trong 2 thằng hôm bữa phá xe mình- Hai thằng đó nhận ra thằng Qúi, thôi bỏ mợ rồi
Mấy thằng này, mở miệng ra là thấy mất dạy liền. Toàn là Đờ với Mờ. Tụi nó xông lên định quất thằng Qúi thì thằng tóc đỏ can lại. Nó nói đá xong rồi làm gì thì làm. Thằng này coi vậy mà văn minh phải biết, ai như mấy con cờ hó hở ra động tay chân... Tụi nó ậm ừ rồi giao banh. Kể từ lúc đó tụi nó chơi rắn hơn. Phạm lỗi thẳng chân, chơi xấu thẳng cẳng. Nhiều cái nhìn mà nhịn không được cứ muốn nhảy vô xám lá cà với tụi nó. May là có thằng Năm nổ can ra. Tụi cờ hó đó không đá banh mà đá thẳng vô chân với đánh nguội. Gần cuối trận, bên đội tui thằng nào cũng bầm dập. Nhưng vẫn ráng nhịn... Nhưng cuối cùng tui không nhịn được nữa, lúc đó thằng Qúi đang dốc bóng và chuẩn bị chuyền cho thằng Kì Lân thì thằng tóc vàng cao kều nhảy vô đạp thẳng vô ống khuyển thẳng Qúi. Thằng nhỏ bị pha quá bất ngờ nên nó bị hất tung lên rồi rới phịch xuống đất. Nó ôm chân lăn lộn, mặt không còn chút máu. " Đau quá... đau... aaaaa... chắc gãy rồi... mày ơi... " mặt nó nhăn nhó, giọng nói thì thào như người sắp chết. Cả đám bu lại hỏi thăm nò. Còn thằng chó phạm lỗi thì đứng đó cười đểu. Nói thật nhìn nó mà thèm dộng mấy phát vô cái mõm chó của nó... Không nén được tức, tui nổi khùng lên đứng phắt dậy đi tới chỗ thằng mới chơi xấu xô nó 1 cái.
- Mày đá kiểu chó gì vậy hả?!!
- Giờ sao hả?!! Mày muốn gì?
Máu dồn hết lên não, tui lột sạch đống băng keo trên mặt xuống. Chỉ vô mặt mình tui nói:
- Nhìn coi ai nè con chó, thằng hôm bữa phá xe mày nè, tao nè.
Đứng hình 3s, nó nhận ra tui.
- ĐMm, mẹ, phá xe tao, mẹ nó!
Nó thẳng tay dộng cho tui hai dộng, may mà né kịp không là phò mủ. Hai thằng lao vô đấm đá loạn xạ. Hội chiến hữu nhảy vô can ra. Thằng kia quơ chân sao trúng mặt Năm nổ cái chát, Năm nổ quay qua nhìn nó. Chết mợ mày chưa, mày bật máy nổ lên rồi. Không phải tay vừa, Năm nổ thẳng tay dộng vô măt nó, phọt luôn máu mũi ra. Phê vãi ngọ. Thấy vậy, cái bánh da lợn mốc nhào vô đánh hội đồng Năm nổ, hội chiến hữu nhảy vô chơi tới luôn luôn. Hỗn chiến bắt đầu, hội tôi có 5 giờ còn lại 4 gồm tui, Năm nổ, Kì Lân, Tín mập(thành viên chưa được nhắc tới) chống với 9 thằng bên đó bao gồm thằng lùn tóc vàng. Đánh đấm loạn xà ngầu, bà chủ sân la oai oải đòi báo công an... Bé Trang thì đứng dậy, bàng hoàng nhìn. Chắc đó giờ bé không nhìn thấy những cảnh như vầy... Đánh một hồi, tui đuối sức lại bị dộng mấy dộng tét luôn mí mắt. Ngã vật ra... tui nằm ôm mắt thở rồi qua thằng Qúi. Nó thảy cho tui cái tuýp sắt dái khoảng 1 mét rồi thều thào " Mày... đập chết mẹ... hết tụi nó... "
rồi tắt thở... à... tắt tiếng... Có hàng trong tay, khí thế lên, tui đứng dậy nhảy vô phang cho mấy con cờ hó mỗi con 1 cây... Thằng ăn cây nhiều nhất là thằng lùn tóc vàng(chắc các thím biết tại sao mà). Hễ thấy nó là tui thẳng tay phang tới tấp... Đang đánh thì không biết thằng nào la lên "CÔNG AN!!!CÔNG AN tới!!!!!"...
[next]
Chap 15
Nghe vậy, cả đám nháo nhào lên. Hội bánh da lợn mốc cúm cẳng, dừng lại rồi tụi nó ù té chạy... đã vậy còn nhìn lại mà hăm doạ- Tụi bây không yên với tao đâu, chờ đi!
Đoạn nó phóng xe đi mất. Trong vòng 5 phút, đám đông đã được giải tán mà không cần đạn hơi cay hay bom thối. Giang hồ mà nhát vậy thì thôi rồi.
- Tụi mày làm cái gì mà đánh lộn dữ vậy hả? - Bà chủ gắt vô mặt tui
Thật tình lúc đó tui không để ý, mặt mà xây xẩm, chỗ mắt tét bắt đầu chảy máu ngày càng nhiều. Kéo cái ghế nhựa ra, tui ngồi xuống thở như trâu. Tụi chiến hữu cũng không khá khẩm gì hơn, thằng dập môi, thằng chảy máu mũi, thằng nâu mắt... Tội thằng Tín mập nhất, hồi đó hiền như cục c... đất chưa bao giờ gây sự với ai mà giờ đánh nhau khí thế với tụi kia, nhìn lại thì thấy con mắt to sưng cục tổ bố... Bị như vậy còn ráng lấy kính đeo vô rồi la làng lên vì đau, thằng đúng là bệnh ngu khó chữa. Thấy tôi vô, bé Trang chạy ngay lại chỗ tôi:
- Mắt anh tét rồi kìa T, anh có sao không? - 2 mắt long lanh
- Anh thấy nhức mắt quá... - Mặc dù đã hết choáng, tui vẫn giả điên:d
- Anh ngồi đó đi, em đi mua băng keo cho - Bé lo lắng.
Ôi trời ơi, được bé quan tâm sao mà lòng mình thấy ấm áp, bây giờ có tét luôn con mắt bên phải tui cũng cam lòng. Bé lật đật mua băng keo rồi trở lại.
- Anh để em băng cho, chưa được, để em mua bông băng nữa. Máu chảy nhiều quá.
- Ờ, ừ... - Hic, sao em chu đáo với anh quá vậy, lúc đó tui như muốn nổi điên lên vì sướng
Bé trở lại, lần này có bông băng, thuốc đỏ, oxy già, băng keo. Bé tỉ mỉ chùi máu, rồi chậm oxy già nhè nhẹ lại mí mắt tui. Còn thổi thổi nữa chứ, ui sao mà thơm mát dễ sợ... Sướng... Tụi chiến hữu nhìn tui với cặp mắt ghen ăn tức ở...
- Biết vậy tụi tao để cho tụi nó đập mày nhập viện- Tụi nó bóng gió
- Hế hế chứ hông phải tức vì thấy tao có người đẹp chăm sóc à... ?
Bị thọt, tụi nó chuyển ngay chủ đề, bé Trang thì vừa băng cho tui vừa cười tủm tỉm để lộ...
... hàm răng trắng đều...
Vừa múc nước từ thùng trà đá ra rửa mặt thằng Năm nổ vừa hỏi bà chủ:
- Cô ơi, công an đâu rồi? Sao nãy giờ chưa tới?
- Công cái đầu tụi bây chứ công, tao hù thôi, kêu tụi công an lại thì rắc rối lắm.
- Vậy hả cô. - Thằng Nổ súc súc nước trà rồi phun ra nguyên cái răng vàng khè.
Rồi nó móc cục nước đá trong thùng ra "Mày chườm cho thằng Qúi đi" rồi thảy cho tui. Tui cầm cục nước đá chậm nhè nhẹ vô chân thằng Qúi, nó la làng la xã lên, mún lủng màng nhĩ...
- Ê mày ơi, tao nghĩ chắc đưa nó đi chụp hình quá... - tui lo lắng thấy khi mặt thằng Qúi nhợt đi.
- Ờ, tao thấy không ổn, chở nó đi đi bây- Thằng Tín trả lời
- Tụi bây còn nhiêu tiền móc hết ra đây- Tui kêu
Kì Lân: 50 ngàn
Tín mập: 30 ngàn
Thằng Qúi: 200 ngàn
Năm Nổ: 1... ngàn... rưỡi...
Tui lườm Năm nổ rồi thò tay lấy cái ghế... Thấy vậy nó cũng sợ, mặt biến sắc...
- Mày giỡn hả cờ hó? Rủ đi đá độ mà đem có ngàn rưỡi hả?!!Mày chết với ông!!!
Tui thẳng tay phang cái ghế về phía Năm nổ, nó né được, tức quá, tui giật luôn đôi dép thằng Tín phang nó. Nó chụp được rồi chạy biến...
- Ê ê!!! Trả đôi dép... trả dép!!!! - Thằng Tín thất thanh
Móc thêm tiền mình bỏ vô, tui quay qua kêu bà chủ tính tiền sân, may là đá chỉ khoảng 40 phút nên không phải trả nhiều. Mợ mấy thằng đó, đá không trả tiền còn làm ông bị thương. Tốn hết mười ngàn tiền băng keo cá nhân mà vẫn phải đánh lộn với tụi bây...
- À Trang, em có chuyện gì muốn nói với anh à? - Tui chợt nhớ ra
- Thôi, để sau đi anh, bây giờ anh đưa anh Qúi đi chụp hình trước đi- bé Trang lo lắng.
- Ừ vậy anh đi nha, em về nhà đi không bị má la giờ. - tui dặn dò bé.
- Hì em biết rồi, anh đi cẩn thận nha - bé cười hì hì, ui chao, sao mà dễ thương quá vậy chứ.
Rồi tui quay qua thằng Tín;
- Ê, mày lấy xe của thằng Năm nổ đi luôn đi, cho nó đi bộ về.
Xong nguyên đám chạy đi kiếm tiệm chụp X- quang cho thằng Qúi. Chờ khoảng nửa tiếng thì có hình, ông bác sĩ nói nó bị mẻ xương ngón chân với lại trật khớp phải băng lại. Băng xong ổng đưa toa đi mua thuốc. Tổng cộng tốn hết 200 ngàn, không tính tiền thuốc...
Đưa thằng Qúi về nhà, may mà ba má nó đi làm chưa về. Nó đi cà nhắc vô nhà... Nhìn đồng hồ, gần 1 giờ, giật mình. Tui chào đám chiến hữa rồi phóng về nhà, cổng khoá, không sao tui có chìa khoá riêng. Mở cổng, dắt xe vô nhà. Thảy cặp lên cái sofa rồi lăn xăn chạy xuống bếp, má để cơm trong lồng bàn với tờ giấy:
"Ba má về quê có công chuyện, tuần sau ba má mới lên. Con ở nhà, nhớ khoá cửa cẩn thận. Về má mua quà cho. "
Ặc, vậy là ở nhà một mình cả tuần luôn, mà mình lớn già đầu rồi chứ có phải con nít đâu mà nhắc quá chừng, thôi kệ, có quà là mừng rồi. Ôi ba má yêu vấu, vậy là tối nay coi phim với online đã đời rồi.
Giờ ăn cơm xong thì sẽ gọi điện hỏi coi bé Trang định nói gì với mình hồi nãy. Hí hí... hông lẽ bé tính tỉnh tò mình?
Cơm nước xong, lên nhà trước móc phone bàn ra điện cho bé
... Tút... tút... tút... Alô?
- Trang hả? Anh T nè
- Ủa, anh T hả? Hì... gọi em có gì hông?
- Ừ thì hồi nãy em định nói gì với anh hả?
[next]
Chap 16
- À, anh không nhắc thì em quên mất- Trang cười hì hì- Có gì nói lẹ lẹ đi em... hí hí- tui không nhịn nổi được cười khi nghĩ đến cảnh bé ấp úng tỏ tình với mình hé hé
- Từ từ, làm gì anh hối dữ vậy...
- Ừ thì, không có gì, em nói đi anh còn nhiều việc đang làm dỡ- Giả điên chứ làm mợ gì có việc mà làm
- Anh là con trai chắc biết con trai thích quà gì mà phải hông?
- Ừ, mà sao em không hỏi chị Vi kìa? - Hí hí... định tặng quà cho mình chứ gì.
- Chị Vi mấy bữa nay bận học thêm quá chừng nên em hông hỏi được, giờ còn mình anh thôi đó. Giúp em nha... hic...
- Ừ, vậy chiều mai mình đi - tui đáp gọn lỏn nhưng mà trong bụng thì đang đánh trống ăn mừng.
- Hì, cám ơn anh nhiều, thui, em đi học thêm đây, pipi ^^!
Há há... ngửa mặt lên trời, tui cười lớn, cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao. Chạy xuống nhà coi TV, mong sao cho thời gian trôi qua thật nhanh. Tối, mấy thằng chiến hữu rủ đi vòng vòng, không, ở nhà giữ gìn cho ngày mai. Chín giờ, đánh răng rửa mặt, con thằn lằn từ ngách lại chui ra. Hứ, đang vui nên ông tha cho mày.
Lên phòng, đắp mền, bật máy lạnh. Thằng hàng xóm vừa tắm vừa hát "Cầu vồng khuyết" nghe thì thôi rồi, bài này xưa hơn Trái Đất, đã vậy giọng nó còn ngọng nga ngọng nghịu nghe như heo thiến. Kể ra thì tội nó thật, gia đình nghèo, ba thì mất từ khi nó còn nhỏ. Lớn lên phải lăn lộn ngoài đời để kiếm sống. Má nó thì bệnh lên bệnh xuống, sức khoẻ không có, nó còn có thêm thằng em nữa, thằng nhỏ bị tật. Ba nó là bộ đội thời chiến, đi thì lành lặn, về thì mất đôi chân- Tôi nghe má kể vậy. Hồi nhỏ tui hay đi chơi với nó lắm, nhớ hồi đó má cho tôi 2 cái bánh tây(loại có nhân kem ở chính giữa). Tui cho nó 1 cái, ăn xong cái bánh tôi nhìn nó hỏi:
- Sao không ăn đi? - Thật sự là tui không nhớ nổi tên nó.
- Hôi, tui để dành về cho má tui nữa- nó cười hì hì
Lát sau nó về nhà, thì bị mấy thằng lớn hơn nhảy xổ vô, giành cái bánh.
Thằng nhóc đó vừa cố giữ cái bánh vừa khóc
- Không... không được mà!!!, bánh này tao để dành cho má tao ăn mà... trả đây mà... hu hu hu!!! - Nó khóc ròng khi bị mấy thằng kia giành lấy cái bánh. Bị mấy thằng kia đánh cỡ nào nó cũng cầm chặt cái bánh không buông tay. Nó khóc, khóc nhiều lắm nhưng nhất định không buông cái bánh ra. Tui đứng đó, không dám làm gì, chỉ nắm chặt tay, hai hàng nước mắt như chực tuông ra. Sau 1 hồi đấm đá, tụi kia bỏ đi, để mặc thằng nhóc hàng xóm của tui nằm lăn lốc. Cái áo thun hình siêu nhân của nó lấm lem đất cát. Nó ngồi dậy, giơ tay lên cho tui thấy nó đã giữ được cái bánh, nhưng nó chợt nhận ra cái bánh bể nát hết rồi, bể hết rồi. Nó bóp chặt mấy mảnh vụn đó rồi khóc như điên. Cứ như là nó bị cướp mất vật gì quí giá lắm.
- Bánh... cái bánh bể rồi, sao mà má ăn. huhuhu!!!Bể hết rồi!!!
Nó khóc bù lu bù loa rồi chạy thẳng về nhà. Chắc nó tức lắm. Về nhà tui kể với má. Má chỉ cười rồi lấy ra 1 lốc bánh tây đưa cho tui. Má kêu chạy qua bển đưa cho nó. Tui mừng lắm, không hiểu sao tôi lại mừng vậy. Chạy như bay qua nhà nó, thấy nó thút thít kể với má nó. Má nó chỉ cười, hết gạt nước mắt cho nó rồi lại gạt nước mắt của mình.
- Cô Tư! - tui bước vô rồi chào má nó
- Ủa gì vậy T? Má con kiếm cô hả?
- Dạ hông, má con kêu con đem cái này qua cho cô - tui nhe răng cười
- Ừ, cô cảm ơn, nói với má con cô cảm ơn nhiều- cổ cười mà nước mắt lăn dài, lúc đó còn nhỏ nên tui không bận tâm. Tui chỉ thấy lạ.
Thằng nhóc thì chạy lại cảm ơn tôi rối rít. Nó mừng như bắt được vàng. Tui cũng nhe hàm răng sún cười với nó.
Hồi đó cô Tư còn đi bán ve chai, nhưng sau vụ đụng xe mấy năm trước cô Tư yếu nhiều. Bệnh, sức khoẻ không có nên cô đành phải nằm ở nhà. Thằng nhóc năm đó học lớp 7. Nó nghỉ học, đi phụ hồ để có tiền đong gạo, có tiền thuốc thang cho cô Tư. Mẹ tui thấy tội nên lâu lâu gửi tiền qua giúp cô Tư. Thằng nhóc cũng phần nào bớt được gánh nặng.
Nghĩ mà thấy mình may mắn hơn nó nhiều.
Suy nghĩ một hồi tui ngủ quên lúc nào không hay. Sáng, lọ mọ dậy đánh răng rồi đi học. Hôm nay thằng Qúi nghỉ học
Trưa về, nấu mì gói ăn. Chiều, tắm rửa, sửa soạn rồi hẹn bé Trang đi mua đồ. Hôm nay không phải quần cụt áo thun nữa mà bé mặc váy. Ôi, không điều khiển được em nhỏ nữa rồi...
Tui với bé Trang chạy lòng vòng ngò nghiêng mấy shop quà lưu niệm trước khi vô nhà sách Trung Tâm. Vô tới nhà sách mới biết vận xui của tui vẫn còn.
[next]
Chap 17
Vô nhà sách, bé Trang nhảy như con chim sáo, chạy theo muốn ọc gạch. Hết lựa món này tới món khác. Hết các loại ống tiết kiệm đủ màu sắc, hình dáng. Bé lại nhảy qua hàng sách, hử, coi hết tới cuốn này tới cuốn khác, đi mua quà hay mua sách vậy trời. Ngồi đợi thiếu điều ngủ gục, đang mớ thì bị bé nhéo cho 1 phát, tỉnh ngủ. Đứng dậy, mới vươn vai thì bé đã lon ton chạy đi chỗ khác. Hình như đứng yên không được thì phải... hic, lại phải chạy theo. Giờ bé chọn gấu bông, cho qua chọn lại cuối cùng còn hai con ưng ý nhất, một con gấu trúc, một con chim cánh cụt. Phân vân, bé hỏi xin tui 1 đồng xu, nhắm mắt lại khấn rồi búng lên. Bé nói mặt người thì lấu con gấu trúc, mặt số thì sẽ lấy con chim cánh cụt. Búng ra mặt người, bé nhìn con chim cánh cụt hồi lâu. Kết quả là bé chọn con chim cánh cụt. Vậy thì búng đồng xu làm mợ gì cho tốn thời gian? Kêu tui đi theo giúp mà có cho góp ý đâu, hễ mở miện ra bị chặn họng lại... Bé nhờ giúp ở đây có phải là nhờ xách đồ?! Mua con chim cánh cụt thêm một đống truyện Conan, rồi thì 1 đống báo Hoa học trò, Mực tím... vân vân... bé nói là mấy số trước chưa đọc. Về, xách đồ thấy mẹ... nặng, trời nóng, 4 giờ buổi chiều rồi mà nắng vẫn gắt. Đạp xe phê lòi, bé đi xe đạp điện mà không chịu chở đồ. Để mình thằng này xe đạp không công vừa ôm con chim cánh cụt chà bá lửa vừa đạp xe với đống sách báo nặng cả tấn trên rổ... đạp xe mà ai cũng nhìn tui, có cảm giác như tui là tâm thần trốn trại vậy. Đạp được 1 đoạn bé kêu tui rẽ vô quán nước, hé hé, chắc đã tới lúc rồi... hé hé... Vô quán, bé kêu xách theo đống sách với con chim cánh cụt lên theo. Nặng bà cố!Kêu nước xong, hai đứa bắt đầu nói chuyện. Như biết trước câu trả lời, tui dõng dạc:
- Trang, em mua quà này cho ai vậy? - cho anh chứ ai hả
- Hì, anh còn nhớ cái anh hôm bữa ở hồ bơi hông?
- Ừ, ... - tui chột dạ
- Mai là sinh nhật ảnh, ảnh rủ em đi - Tỉnh bơ
Nghe xong tinh thần tui bấn loạn, mém nữa là tui phun họng trà sữa vô mình bé Trang. Hên là kìm lại được. WHAT THE F***!!!WHAT THE HEO!!!? WHAT THE HỢI!!!?WHAT THE CON CỜ HÓ!!!!?SH*T!!!!!. @@#@#@#@!!!!!?!?!!.
Có cảm tưởng từng sợi dây thần kinh của tui đang đứt bằng bặc trong đầu. Hai mắt như muốn trợn trắng nhìn như thằng động kinh. Vậy từ hôm qua tới giờ tui ăn cả thúng dưa bở!!! Ậu mợ nó!!! Không tại em thì hôm qua tui đâu có đi ngủ sớm mà bỏ hết bộ phim hay, không có em thì hôm qua tui đi chơi với hội chiến hữu múc chỉ rồi, em mà không cho tui ăn dưa bở thì con thạch sùng khốn nạn đó đã chết con mợ nó với tui lúc tối. Thằng cờ hó ở hồ bơi mày được lắm, đã vậy mai sinh nhật mày ông quậy cho nhà mày có đám giỗ luôn.
- À mà mai anh đi với em luôn nha anh T.
Tui giật mình, có nghe lộn không đây??? Em nói cái gì chứ?
- Em nói mai anh đi với em luôn, tại hôm qua ảnh rủ mà em hông chịu chịu đi, em nói là có mình em hông quen ai nên ảnh kêu em dẫn bạn theo luôn. Anh đi với em nha- bé Trang mắt tròn xoe nhìn tui cười nhe răng.
Mọi sự bực tức tan biến một cách nhanh chóng, tui nhíu mày suy nghĩ 5 giây, nhoẻn miệng cười rồi gật đầu đồng ý.
- Ừ, mai anh đi với em, mà nó tên gì? - tui cười khoái trá
- Anh đó tên Mẫn.
- Ừ, hì hì. – tui nhe răng cười híp mắt
Ngồi nói chuyện trên trời dưới đất 1 hồi, tui với bé về. Lần đầu tiên đi chung với gái về nhà. Về tới nhà ẻm, ẻm mời vô nhà uống nước. Rồi ẻm đi vô phòng, bỗng có tiếng la thất thanh, tui hớt hả chạy vô phòng coi có chuyện gì thì bé Trang ôm chầm lấy tui, thì thầm vô tai tui. Tui nhìn thẳng vào mắt bé một cách trìu mến rồi nhẹ nhàng đẩy bé xuống giường rồi thì...
Ôi đệt con mợ!!!!! Rầm!!!! Tui chổng gọng, cái ổ gà ở đâu chui ra vậy? Bé Trang dừng xe rồi chạy lại đỡ tui dậy.
- Anh chạy xe kiểu gì vậy?! Đang chạy tự nhiên nhắm mắt lại?! - bé lo lắng
Thôi rồi... lại hoang tưởng nữa... ệt... Lượm lặt lại đồ đạc rồi chạy xe đi tếp, đầu gối trầy một lỗ lớn... Tới nhà bé, xách đồ vô phụ, chào ba má bé rồi tui về, không dám nán lại, mắc công hoang tưởng nữa.
Chạy về nhà, rửa chân... rát vãi... vô nhà dán keo tiếp tập hai. Nằm xuống võng vừa bật TV lên thì ba đt.
- A lô, con nghe ba.
- Cái thằng mắc dịch này! Mày vô trường làm gì mà nhà trường điện về mắng vốn tao hả?!
- Làm gì ba?
- Mày còn giả bộ? Mày đàn ông con trai sao mà đi vô nhà vệ sinh nữ hả?
- Cái đó là tại con nhìn lộn mà... - tui teo
- Bà hiệu trưởng của mày nói là con nhỏ nào trong nhà vệ sinh nói bị mày nhìn lén, mày còn chối hả?
Cái gì vậy ba? Con trai ba thì ba không tin mà đi tin lời bả?!!!!
Tui còn chưa kịp nói gì thì...
- Thôi, tao có công chuyện rồi, mai chiều 3 giờ đi lao động nghe chưa, tuần sau về tao xử mày sau.
Tút... tút... tút...
Đơ như cây cơ, xong rồi. Tuần sau ông già đem hành từ quê lên làm quà cho mình kìa. Sướng... Chết, mai hứa đi sinh nhật thằng cờ hó kia với bé Trang rồi. Chạy lại, lấy phone bàn gọi cho bé.
- Trang à, mai mấy giờ em đi sinh nhật thằng cờ... Mẫn?
- À, mai ảnh nói là 3h30.
- Ừ, ừ, bai em...
Tui cúp máy. Chết mợ rồi. Mai đi lao động ít nhất cũng tiếng rưỡi mới về. Sao đây? Sao đây?
Nằm võng co ro, tui nằm cắn móng tay như chó cạp xương. Bỗng dưng nảy ra sáng kiến, mai vô điểm danh xong rồi trốn về. Há há, giờ thì chuẩn bị kế hoạch phá hoại sinh nhật của con cờ hó kia. Tui gọi điện cho thằng Thịnh(cũng là một chiến hữu chưa được kể) nhờ nó mua giùm mấy trái bom thối với mấy cây pháo nổ.
Thảy bóp tiền lên giường, tui đếm được còn khoảng 6 trăm. Phóng ra tiệm tạp hóa mua 1 kí mắm tôm loại đậm đặc, mua thêm mấy trăm gram bột so đa. Xong tui chạy ra nhà sách, lại cái chỗ mà tụi nhỏ hay vẽ vẽ tô tô, mua 1 cái tượng, cô nhân viên đưa tui 1 bịch màu bột để pha rồi tô lên. Tui mua thêm băng keo rồi phắn thẳng. Lết ra tiệm thuốc mua cuộn băng y tế.
Đúng 7 giờ, về tới nhà. Thằng Thịnh cũng hàng tới. Há há. Tới phần vui rồi.
Thằng Thịnh đem tới khoảng 5 trái bom thối với tám, chín cây pháo. Bắt đầu. Tui hì hục lấy đồ ra. Hình như thiếu thiếu, à à. Chạy ra sau vườn, đem 1 nắm phân kali vô.
Để cái xoong lên bếp, bật lửa lên. Để 1 hồi, tui cho 3 muỗng xúp phân kali vô với hai muỗng xúp bột sođa cùng với 2 muỗng xúp đường. Lát sau hỗn hợp đổi thành màu nâu đỏ. Tui khuấy lên tới khi nó nhìn y như bơ đậu phộng. Hí hí, chỉ muốn chấm phát rồi liếm... Nhấc bếp, tui bỏ thêm 1 muỗng cà phê bột sođa. Xong tui kêu thằng Thịnh vô nhà tắm lấy giùm cuồn giấy. Bỏ hết giấy, tui giật cái cuồn cạc tông chính giữa ra. Lấy băng keo băng chặt 1 đầu cái ống lại. Rồi từ từ đổ cái hỗn hơp vô. Rồi băng 1 kín đầu kia lại luôn. Hi sinh 1 cây pháo, tui lấy kíp nổ của nó ra, chọc 1 lỗ lên giữa cái ống rồi gắn cái kíp vô. Xong xuj tu lấy cuồng băng y tế quấn cái ống thành 1 cục như trái banh nhưng chừa cái kíp ra. Xong tui lấy băng keo quấn thêm lốp nữa cho chắc. Khữa khữa... mai là ngày vui nên phải chuẩn bị kĩ 1 chút.
[next]
Chap 18
Trái bom khói đã hoàn thành, tui xoay qua kêu thằng Thịnh:- Mai 3h30 chạy lại cái hẻm sau trường đợi tao.
- Ừ, vậy mai qua, giờ trả tiền pháo với bom đây mày.
- Nè - tui đưa tiền cho nó.
- Thôi ngủ ngon nhá, anh mày về đây...
Nó dắt xe ra cổng, còn ráng ngoảnh lại chửi tui 1 câu.
- Ông đi nhá cờ hó
Rồi cười đê tiện phóng xe đi, đó giờ nó là thằng đầu tiên dám chửi tui là cờ hó, mày được lắm con trai. Đóng cổng lại, tui hí hửng vô nhà coi TV tới 11h đêm mới lên phòng. Đặt báo thức rồi nằm lăn ra ngủ như chết.
"RENG!!RENG!!!RENG!!!!" cái đồng hồ réo lên, thà nghe má kêu còn hơn nghe cái đồng hồ này réo. Tui thẳng tay bụp cho nó phát, cái đồng hồ rớt xuống đất, im luôn. Tui ung dung rúc đầu vô gối ngủ tiếp. Mở mắt dậy, gãi gãi đầu mấy cái, nhìn đồng hồ treo tường, 6h45. Giật bắn, tui choàng người tỉnh dậy, cuống cuồng chạy đi đánh răng thay quần áo. Đúng là không có má thì khổ quá. Lại vừa đánh răng vừa thay quần áo, nhịn ăn sang luôn. Xách cặp chạy vèo phát tới trường, cổng trường đã đóng, chỉ còn bóng dáng anh sao trực cổng. Thằng này nhìn quen quen, không biết gặp ở đâu rồi, thôi kệ mợ. Móc trong cặp ra cuốn báo, gấp đôi lại bỏ vô túi áo trước ngực để che bảng tên lại, tui vừa dắt xe vừa huýt sáo đi vô. Thằng sao đỏ chặn tui lại:
- Anh học lớp nào? Cho em coi tên với lớp- thằng nhóc nói
Nhìn lại, thằng cu này nhỏ hơn tui 1 lớp. Hờ hờ... Muốn ghi sổ anh trai mày không dễ đâu.
- Ê, lấy phấn ghi số xe cho anh đi rồi anh cho mày coi - tui kêu nó
Thằng này đúng khôn, nghe sai cái lúi húi đi vô phòng trực lấy phấn với thẻ. Thấy nó đang tìm phấn, tui xách cặp ù té chạy về lớp. Há há... nhìn cái mặt nó lúc đó đần kinh. Cặp kính trễ xuống tận mũi, nhìn ngơ ngơ về phía tui. Há há. Chạy lên lầu, tui thấy hai em gái đang trực giờ truy bài lớp tui. Huhm... Giấu cặp vô đống bàn ghế cũ gần phòng học, tui thong thả đi vô lớp. Đi tới cửa thì hai ẻm chặn lại:
- Bạn đi đâu mà giờ này mới vô lớp?
Ôi, nhìn xa thì tưởng Thúy Kiều, lại gần mới biết người yêu Chí Phèo... Gặp đúng hai con cá sấu, cá sấu tới mức không tả nổi. Thấy không nên dây dưa với tụi này tui phán 1 câu:
- Đi đái. Cấm à? - lần đầu tui nói bậy với con gái, thôi cũng vì hoàn cảnh.
Mấy mợ đó im luôn, há há, vô lớp thành công. Tui đi ngang qua chỗ Vi em, hôm nay thấy ẻm đẹp lạ thường. Hôm nay ẻm mới uốn tóc. Hình như Vi với thằng Qúi làm hòa rồi, hai đứa nó ngồi nói cười huyên thuyên. Thằng cười tươi dễ sợ, mặt nó nhìn như con khỉ.
Vô chỗ, vừa ngồi xuống thì con thủ quỹ cầm sổ xến vô đầu cái "Bốp!!"
- Đóng tiền lớp mua chổi, cả lớp còn thiếu mình ông đó.
- Mợ gì? Thằng Năm nổ thiếu mấy tháng không đòi, tui mới trễ 2 bữa mà réo lên như giặc vậy- Tui bức xúc.
- Nó khác, ông khác.
- Chứ hông phải tại bà đang me nó à? - tui cười cười
- Me cái đầu ông, tiền đâu, móc ra! - Vừa nói con mẻ vừa xến cho tui phát nữa vô đầu.
- Ui da!! Đánh quoài! Tiền nè, cầm! - Tui nhăn nhó
- Giỏi, báo cho ông tin mừng, ông là người đóng tiền quỹ đầu tiên của tháng - Nó nguýt dài rồi quay đi.
- Hơ... dám xí gạt ông à?!!
... Tùng... tùng... tùng... !!!! Hồi trống báo tiết 1. Tui chạy vội ra ngoài lấy cặp.
- Đi đâu nữa vậy? - hai con cá sấu hỏi
- Đái! - tui chạy thẳng.
Cuối cùng tiết văn đã tới, bà cô chủ nhiệm bước vô. Sau một hồi bô lô ba loa về văn học, cô chuyển sang kể chuyện đời của mình. Khoái cô chủ nhiệm ghê. Công nhận cô chủ nhiệm trở thành giáo viên môn văn là lựa chọn cực kì sáng suốt. Từ cái bọc nilon thôi mà cô suy ra nhiều đề tài, như là xả rác bừa bãi ở công viên, cho tới ô nhiễm môi trường rồi từ ô nhiễm môi trường cho tới ngày tận thế... Còn 15 phút cuối, cô thông báo chủ nhật tuần này lớp sẽ tham gia hội thao của trường. Lớp thắng sẽ được chọn làm đại diện cho trường đi đấu vòng thành phố. Bộ môn đăng kí gồm có đá cầu, chạy 100m, bóng bàn, cầu lông với đá banh.
"HÚÚÚÚÚÚÚÚÚ!!!!!!!!HÁ HÁ!!!!"
Vừa nghe nói đa banh là tụi chiến hữu hú lên như cẩu. Sinh hoạt lớp cô sẽ nói thêm về việc này.
11h30, về nhà. Rứa mặt phát rồi tui đi soạn đồ. Lấy cái balô ra, tui bỏ bom khói, mấy cây pháo, với bịch mắm tôm vô. Bỏ trong mấy lớp nilon mà vẫn còn nghe mùi. Tui bỏ theo cái hộp quẹt vô túi quần thể dục để lát khỏi quên. Soạn xong tui xuống nhà lấy mì ra ăn tiếp, ngán bỏ mợ. Ăn xong tui lên võng nằm ngủ phát tới chiều 2h. Dậy, đi tắm cho thơm, lấy thêm chai Hugo boss của bố già xịt lên phát, thơm nức mũi.
Mang balô lên vai, tui đạp xe lên trường. Đang đi thì sực nhớ là chưa mua quà cho con cờ hó kia. Tui ghé vô cái nhà sách gần trường kiếm đại vài thứ, nhìn thấy mấy cái hộp quà bỗng dưng tui nghĩ ra ý tưởng. Mua cái hôp hết mấy chục, tui hỏi mượn chị bán đồ cây kéo với con dao. Đoạn, tui khoét 3 lỗ nhỏ lên hông của cái hộp. Tui nhét 3 cây pháo vô, chỉ chừa một tí phần đầu kíp nổ. Xin thêm băng keo, tui dán than pháo xuống đáy hộp để cố định vị trí đầu kíp nổ. Xong, tui đặt bịch mắm tôm lên trên rồi đóng hộp quà lại. Chị bán hàng trố mắt nhìn tui thì tui cười:
- Sinh nhật bạn em, nghịch tí cho nó có không khí- tui gãi đầu.
Nhét hộp quà vô balô rồi tui chạy thẳng tới trường. Hôm nay tui gửi xe ở ngoài, không gửi trong trường. Mang theo balô vô tập hợp luôn. Nói tập hợp chứ có 2, 3 đứa. Đứng đợi 5 phút, không thấy cha giám thị đâu hết, tui định lỉnh về luôn. Ai dè vừa định bước đi thì nghe tiếng kêu tất cả tập hợp. Giọng nữ này nghe quen quen, đưa mắt dáo dác tìm coi ai kêu tập hợp thì... Ôi, xong thiệt rồi. Biết ngay mà, biết ngay là nó mà. Cái con điên trong nhà vệ sinh hôm bữa mà... Cái ệt gì?! Sao nó lại ở đây?!!!
- Các bạn lắng nghe, mình tên Linh, mình là bí thư của trường. Hôm nay thầy giám thị có việc nên mình sẽ thay thầy trông coi các bạn - nó dõng dạc.
Hồi đó tui có nghe về con chi đội trưởng gì đó. Nghe nói nó là hót gơ của trường. Học giỏi, gia đình giàu có, lại xinh đẹp. Ai ngờ là nó. Hai thằng ôn dịch đứng với tui thì thầm chỉ trỏ " Bí thư đó mày ơi, hic... đẹp quá xá... tướng bốc quá mày ơi... ". Mợ, hai thằng bây muốn chết thì để nó nghe đi.
"Bây giờ làm sao để trốn đây, bị chăm sóc đặc biệt rồi"- Tui suy nghĩ
Nãy giờ không để ý nhỏ Linh cứ nhìn tui chằm chằm. Hic...
[next]
Chap 19
Nhỏ Linh nhìn tui, ngó từ trên xuống dưới. Rồi nhỏ nói lớn:- Theo lời của thầy giám thị thì hai bạn kia chỉ cần lượm hết rác ở sau dãy B rồi về. Còn bạn(nhỏ chỉ thẳng mặt tui) đi theo tui.
Rồi xong... , tui đành lủi thủi đi theo nhỏ. Đi theo nhỏ Linh tui còn nghe hai thằng kia xì xào:"Nó hên ghê mậy... ".
Tới sân bóng, nhỏ dừng lại:
- Bây giờ nhổ hết cỏ ở đây cho tui - nhỏ vừa nói vừa trỏ tay vô đám cỏ trong sân.
- Cái gì?! Tính giết người hả? Với lại sân bóng cần gì nhổ cỏ?! - Tui giật mình.
- Hội thao sắp tới rồi, nhà trường muốn cải tạo lại sân, bạn bị phạt nên phải làm.
- Hả!!?Nhưng sao tui làm nổi? - tui cãi
- Đó là việc của bạn, tui chỉ phụ trách phân công thôi - nhỏ lạnh lùng
- Bất công!!! Sao hai thằng kia chỉ lượm rác thôi, còn tui sao phải đi nhổ cỏ?
- Không biết, tui chỉ làm theo lời thầy thôi.
- Hay là Linh muốn trả thù tui vụ hôm bữa?
- Vụ gì? - vẫn cái mặt lạnh như tiền đó.
- Hôm bữa... trong nhà vệ sinh đó mà... - tui cười hè hè
- Cấm! không được nói tới nghe chưa!!!! - đột nhiên nhỏ hét lên
- Hí hí, coi chưa đủ hay sao mà nóng vậy, muốn coi nữa hôn tui cho coi- tui gài hàng.
Bỗng dưng nhỏ Linh hét lên:
- Có im không hả?!!!!
- Hông á, làm gì nhau? - thấy vậy tui đẩy vô luôn
- Grừừừừừ... chết nè!!!!!
Đoạn, nhỏ lượm cục đất thẳng tay chọi tui. Má ơi, cục đất bay vèo, sượt qua tai tui. Mém trúng.
- Ê ê bạn bí thư nghiêm túc chút đi nha, làm gì manh động vậy??
Mắt nhỏ đỏ hoe, ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc.
- Gì mà mới đó mệt rồi?
- Im đi, không nhổ cỏ là đừng hòng về nhà - nhỏ gắt
Nhìn lại đồng hồ, ôi mợ ơi, 3h20 rồi. Tui chạy ào ra bứt lấy bứt để đám cỏ. Nhỏ Linh ngồi đó nhìn tui cười cười. Hứ, hành hạ ông vui quá rồi cười chứ gì, đợi đó... Mà công nhận nhỏ cười lên nhìn xinh dễ sợ. Tính thì lạnh lùng mà chọc có mấy câu đã nóng như cái lò lửa. Chạy hồng hộc, dơ hết bộ đồ thể dục. Quất hết đám cỏ cũng tới 4h.
- Xong... xong... rồi nè, được chưa? - tui thở khôn ra hơi.
- Ừm tạm được, đứng dậy - vẫn cái giọng lạnh tanh
- Về được chưa? - tui nhăn nhó.
- Chưa đâu, nè uống đi...
Tui ngó lên, nhỏ đưa cho tui ly sting dâu.
- Gì đây?
- Sting chứ gì, hông thấy à? - nhò chớp chớp mắt
- Có bỏ gì vô trong đó không vậy? - tui nghi ngờ
- Hông uống thì thôi nha, tui uống.
Nhỏ định hút thì tui chặn lại
- Ế, ngu sao không uống - tui cười hề hề
Bỏ cái ống hút ra, tui ực 1 phát hết ly. Nhỏ Linh trố mắt ra nhìn:
- Con trai gì mà không ý tứ gì hết...
- Kệ, mà sao tự nhiên Linh mua nước cho tui uống vậy?
- À... ừm... mình xin lỗi chuyện hôm bữa làm T bị phạt... - nhỏ nhắm mắt nói rất nhanh như sợ có ai đó nghe thấy
- À... ừ không có gì, bây giờ cho T về nha. T có việc quan trọng- sẵn dịp tui xin xỏ
- Ừ, nhưng với 1 điều kiện...
- Gì? - tui thắc mắc
- Ngày mai đúng 3 giờ tới trường giúp Linh với mấy anh chị lớp trên sửa lại sân bóng...
- Ô kê, mai T có mặt.
- Hì hì, cảm ơn nha, tại tụi mình đang thiếu, mà T rủ thêm vài người nữa luôn được hông?
- Ừ, cũng được. Vậy hẹn mai.
- Hì, bye T.
Nhỏ Linh cười, nhìn xinh lắm, có chút tinh nghịch, có chút thánh thiện. Trái ngược hẳn với con người mà tui gặp ở trong... nhà vệ sinh.
Thôi, về. móc củ khoai ra thì có tin nhắn. Của bé Trang. Tiệc sinh nhật của con cờ hó kia dời lại tới 5h mới bắt đầu. Nhìn đồng hồ, 4h30 rồi. Chạy về nhà thay đồ thì bé Trang nhắn tin cho tui. "Anh T à, tí nữa khỏi qua rước em, em qua nhà anh". Hé hé, vậy còn gì bằng. Rồi tui gọi cho thằng Thịnh kêu nó khỏi tới. Xong, chờ khoảng 5 phút thì bé Trang qua... Bé đi chung với thằng Mẫn. Thấy là không ưa rồi. Tui đi ra, xách theo balô. Ra chào thằng cờ hó kia phát rồi tui nhảy lên xe bé Trang.
- Chào, bạn là anh họ của Trang hả? - thằng cờ hó hỏi
- Ừ... ừ- vừa nói tui vừa liếc mắt nhìn bé, bé nhìn tui cười mỉm chi
- Tụi mình đi thôi - cờ hó nói.
Đi thẳng, quẹo, vòng vèo 1 hồi thì tới nhà nó. Mợ nhà đếu gì mà rộng vậy? Phòng thì lớn gấp đôi nhà tui. Đẹp thì có đẹp, nhưng tí nữa cho tụi bây dọn thấy bà tụi bây luôn. Thằng cờ hó này, chơi với đám anh chị trường tui. Nhìn là biết, toàn dân đại ca. Thấy vậy tui hơi lung lay cái ý định đánh bom liều chết nhưng mà thấy nó cứ cười nói luyên thuyên với bé Trang thì tui tức không chịu được. Ậu mợ nó...
Tụi nó tấp nập tặng quà cho thằng Mẫn, tui với bé Trang cũng vậy. Tui cố tình để hộp quà ngoài cùng, gần cái ghế sofa rồi thảy balô lên ghế. Tụi nó bắt đầu ăn uống, đồ ăn đem ra. Có bia nữa. Mợ, mới ba lớn mà bày đặt bia rượu, nhậu nhẹt. Nó còn ép bé Trang uống nữa. Bé Trang thì đâu uống được bao nhiêu. Vài ngụm thì than nhức đầu, chóng mặt ra ghế sofa nằm. Tới khi tụi nó ngà ngà say, tui lại chỗ bé Trang giả bộ hỏi thăm nhưng thực chất là để lấy trái bom khói. Quay trở lại bàn nhậu, tụi nó còn đang lảm nhảm chuyện xe với gái thì tui châm lửa đốt ngòi bom rồi đặt xuống ghế. Lẳng lặng đi khỏi khu vực bị "gài bom". Tui đứng đó, nhắm mắt lại.
"BÙM!!!!!" khói bay mù mịt, bé Trang giật mình tỉnh dậy, ngơ ngáo không biết gì. Thời cơ tới. Tui cầm hôp quẹt châm lửa đốt luôn mấy cây pháo trong hộp quà mắm tôm. Thảy mạnh vô tụi cờ hó đang sặc sụa vì khói. Tui nắm tay bé Trang chạy thẳng lên nhà trước.
"BÙM!!!!" thêm tiếng nửa, mắm tôm bay vèo vèo, mém nữa dính tui. Nghe cái mùi thum thủm là biết xong tụi nó rồi. Hé hé. Tối về có tắm bằng Omo matic cũng không hết mùi. Há há, vui quá. Tui với bé Trang lên xe. Bé xỉn, nằm dặt dựa, hai tay ôm lấy hông tui. Chạy vèo phát về nhà bé. Trả lại con cho ba má bé rồi tui chạy bộ về nhà. Hí hí... lần đầu tiên được con gái ôm ông bà cha mẹ ơi... Sao phê quá...
[next]
Chap 20
Về nhà, tắm rửa rồi ăn cơm. Đi sinh nhật gì mà toàn rình với rập, có ăn được cái gì đâu. Đang nhai ngồn ngoàm họng cơm thì có chuông cửa, vừa nhai vừa nhai vừa đi ra cửa. Tui thấy một thằng mập mập lùn lùn, đeo kính đen, bịt mặt, đội cái nói bộ đội, đeo balô, mang dép lào. Trên tay còn cầm theo cái bọc màu cam.- Vé số à? Thôi không mua- tui xua tay.
- Em nè.
- Em nào? Tao không quen ai bán vé số hết.
- Đức nè- nó lột kính với khẩu trang ra.
- Cái gì đây, sao nay mày về? Bộ không đi học à? Ai chở mày về?
- Trường em sửa, được nghỉ bốn bữa, ở nhà không có gì chơi nên về đây.
- Ờ ờ... vô đi - tui mở cổng
Thằng Đức mới vừa bước vô thì con Lucky chạy ra sủa um lên làm thẳng nhỏ giật mình, thằng Đức nhảy lên băng đá cầu cứu tui.
- Đại ca... đuổi nó đi, ghê quá!
- Làm trò gì vậy?
- Í kêu nó đi chỗ khác đi, ghê quá! - nó rúm ró
Tui co chân sút con chó, thằng nhỏ ẳng ẳng chạy đi chỗ khác, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. Thấy Lucky chạy rồi thằng Đức mới dám nhảy xuống. Lúc này tui mới thấy cái chân nó băng 1 miếng lớn.
- Chân mày bị sao vậy?
- Chó cắn.
- Hèn gì, làm gì bị cắn?
- Đang đi tự nhiên nó chạy lại cắn.
- Xạo, đừng láo với anh mày
- Ừ... thì tại đi không chú ý nên đạp đuôi nó.
- Gái à? - tui hỏi
- Sao?
- Mày nhìn gái à?
- Hế hế chỉ anh hiểu em... - nó cười, mặt nhìn như nịnh thần
Đi vô nhà, nó đưa tui cái bọc, nói là của dì tư(mẹ nó) gửi cho tui. Mở ra, vải ướp đường vơi phô mai.
- Cái này ăn chung à? - tui hỏi
- Ừ, bỏ đá với vải vô, trộn lên, xong rồi mới bỏ thêm phô mai vô.
Tui làm thử, hic... ngon vãi xoài, miếng phô mai mềm mịn, thơm ngất như tan trong miệng tui. Vải giòn giòn, chua chua, ngòn ngọt. Nuốt miếng vải, cảm giác mát lạnh truyền từ cổ họng lan ra khắp người... Ngon không thể tả.
- Ngon mậy, Tư làm nhiều không?!
- Còn nhiêu đó đó, ăn đỡ đi đại ca, mốt đem thêm cho - nó trả lời
- Ờ... - tui tiếc nuối
Ăn xong món vải, tui tiếp tục ăn cơm. Xong, lên trước, nằm coi TV. Thằng Đức lục đục đt cho bạn bè nó rủ đi chơi. Hồi đó nó có học thêm mấy tháng hè ở đây, nó ăn nhờ ở đậu nhà tui. Thằng này tốt tính nên ai cũng quí nó hết. Đang nằm coi siêu nhân thì nó kêu:
- Đại ca, đi chơi, em rủ mấy đứa bạn rồi.
- Ế, đang buồn, đúng bài mậy mà đi đâu?
- Karaoke, rồi đi ăn.
Đi vô phòng, tui thay đồ, xỏ cái jean đen, với cái áo Hollister vàng. Đi ra thì đám bạn của thằng Đức tới. Toàn gái. Có thêm đựợc thím kia, nhìn cái điệu bộ chắc xăng pha nhớt...
- Bạn em đó đại ca, thấy sao?! Thích thì làm đại 1 em, bóc lịch vài năm thôi.
- Ệt... mày nghĩ anh mày là loại người gì? - nói vậy chứ ham muốn tui cũng đang dâng trào hé hé.
Nguyên đám đi thẳng ra quán karaoke luôn. Lên phòng, thằng Đức kêu mấy chai nước, dĩa cơm cháy, dĩa bắp xào. Chọn bài, thằng Đức đứng lên:
- Hôm nay mình, Đức, sẽ hát 1 bài tặng cho ABCXYZ! - quên tên nhỏ đó rồi
Thằng này hát thua bò kêu chó sủa nữa mà cái con nhỏ được tặng bài hát cứ ngồi đó cười chúm chím. Con đó tính ra thì cũng thuộc dạng dễ thương. Móa, đã vậy hát xong thằng lền đó còn móc trong túi ra chiếc nhẫn, quì xuống trước mặt nhỏ kia nói:
- ABCXYZ à, làm bạn gái anh nha, anh thích em từ cái nhìn đầu tiên... - blah blah
Ngộ cái là nhỏ này gật đầu cái rụp rồi đứng dậy ôm thằng Đức như chưa từng được ôm. Cậu Làm Gì Vậy?!!! Sao nhục quá vậy? Nó nhỏ hơn mình mà có gấu trước mình? Tui sụ mặt trong khi đám con gái vỗ tay rần rần. Đang ngồi thì thím xăng pha kia khều khều đưa tui tờ giấy rồi đá lông nheo phát. Tía ơi! Con mẹ đó còn kêu:
- Ra về gọi cho em?
- Đi... đi, , , , vệ sinh chút- tui run run
Chui vô toilet, tui rửa mặt, ráng trấn tỉnh "Chỉ là pê đê thôi mà pê đê thôi mà, mày đã nói là không phân biệt giới tính mà"
Lết vô phòng thì tụi nó chuẩn bị về. Cái con vẹo kia đi ra:
- Em về á nha, tối điện cho em, em có số anh rồi đó... hí hí- con mẻ vừa đi vừa ẹo, nói thật nếu không có ai ở đó chắc tui ói thốc tháo ra rồi.
Xong tui với thằng Đức về nhà.
- Mợ mày, mày cho thằng kia số tao chi vậy?? - tui chửi
- Bạn em mà, thông cảm đi- nó cười xí xóa
- Tối nay con điên đó mà điện ông là ông thiến mày
Về tới nhà cũng 9h, tui mệt lả, leo lên lầu ngủ. Đang ngủ ngon thì đt réo, số lạ.
- Alô, ai vậy?
- Em nè anh, hông nhớ em hả?
- Em nào?= tui mơ ngủ
- Hồi chiều em đưa anh sđt đó.
Sực nhớ ra, tui hết hồn.
- Con vẹo hồi chiều à? - tui không kiềm được
- Anh nói gì kì vậy? Cái đồ quỷ sứ, cái đồ... cái đồ không có văn hóa- cái giọng ỏng ẹo nghe nổi da gà.
- Biến đi con vẹo, ông mày đang ngủ- cùi không sợ lở tui đâm thẳng luôn
Tắt đt, tui quay qua đạp thằng Đức, nó tỉnh giấc.
- Gì dạ? - nó nhăn nhó
- Mợ mày, con vẹo đó mới điện tao. Tối nay tao mà nằm mơ thì mày chết với tao.
Nói rồi tui nhắm mắt, được năm phút, có tin nhắn từ số con vẹo.
"A lam tan nat trai tim em, anh la do so khanh, do quy su, tu nay dung hong gap em nua."
Má, ghê quá. Tui nhắn lại:"Con vẹo, biến đi cho trời đẹp" Xong tui tắt máy ngủ tới sáng.
Sáng dậy, nấu mì tôm, hai thằng xì xụp rồi đi chơi net. Chiều về, xách đít lên trường gặp nhỏ Linh. Bữa nay nhỏ mặc đồ thường, không mặc đồng phục. Áo thun, quần ngắn, đêu gì mà sao con nào cũng thích mặc quần ngắn ra đường.
Đùi thì trắng, ngực thì căng, mặt thì xinh. Ở đó không có ai dám tui vô khám rồi.
- Ủa sao T đi có 1 mình vậy? - nhỏ Linh hỏi
Chết, quên mất vụ rủ người.
- À à, tí nữa tụi nó lên ngay đó mà - tui cười xề xòa
- Ừ vậy ra đằng kia phụ mấy anh chị khiêng mấy tấm tôn đi- nhỏ nhìn tui cười, lộ cái răng khểnh.
Vừa đi tui vừa gọi cho mấy thằng chiến hữu, không ai bắt máy. Bí quá đành gọi cho thằng Đức:
- Mày lên trường anh lẹ đi, có chuyện rồi.
- Chuyện gì tự giải quyết đi đại ca... - nó rên rỉ
- Tao bị đụng xe, lên đi.
- Vậy hả? Nằm đó đi, tí nữa có người kêu xe cấp cứu à, khỏi lo.
- Móa, giỡn thôi, tao gặp 2 em xinh lắm, tao đang cua 1 con, còn con nữa mày lo không?
- Okê, lên liền- Nó tắt máy.
Ệt, anh em chết không lo, hễ có gái là nó tới liền. Lên đây đi rồi ông hỏi tội mày.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN