Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Tôi nghe vọng bên ngoài có tiếng trẻ con.
- A, cô Linh Nga
- Ai đấy em ơi - tôi nói vọng ra
Vài chục giây sau, tôi thấy im im, ra ngoài thì thằng Vũ và Huyền đang đứng ở phòng khách. Thằng cu Bin đang được Linh Nga bế. Xong, đi đời phát này rồi. Mà sao cái thằng mặt giặc kia lại dẫn vợ con đến đây làm gì không biết.
- Ba Tùng - thằng cu Bin tụt xuống nhảy lên người tôi
- Ừ, ba đây!
- Ba, dẫn ton đi mua im im đi
- Bim bim hả, đợi tí ba dẫn đi nhé.
Ngước lên thì Linh Nga đang khoanh tay trước ngực, vợ chồng thằng Vũ thì lảng tránh quay mặt đi, phải làm thế nào bây giờ.
- Ngồi đi 2 người - tôi nói với Tùng và Huyền.
- Anh tiếp khách đi e vào nấu cơm - Linh Nga lẳng lặng đi vào bếp. Vợ chồng thằng Vũ ngồi xuống salon. Thằng Bin thì tụt xuống nói và chạy theo Linh Nga.
- tô Linh Nga ơi, to ton đi nấu tơm với - nghe mà chết cười - Tôi ngồi xuống salon mặt hằm hằm
- Tao gọi điện thoại mày để đâu mà không bắt máy? - thằng Vũ hỏi
- Hình như ở trong phòng.
- Tao vừa đưa cu Bin với Huyền đi sang nhà ngoại. Gần thì ghé qua mày xem. Biết bố mẹ mày hay lên cuối tuần tao điện hỏi xem. Bố mẹ mày bảo mày ở nhà
- Thôi đến rồi thì ở lại ăn cơm luôn. Giải thích nhiều.
- Để e vào nấu cơm với Linh Nga-Huyền nói- Bin, không được vào phòng của ba Tùng, mẹ đánh đấy - Huyền quát thằng bé.
Nó lon ton mếu mếu chạy ra mách thằng Vũ. Vũ bật tivi cho nó xem hoạt hình thế là thằng cu ngồi im. Quay lại cuộc nói chuyện của tôi với thằng Vũ.
- Ai trông hàng mà đi hết thế - tôi hỏi
- Có 1 đứa nữa trông mà, Linh Nga nghỉ tao phải bố trí nó làm. Mà bố mẹ mày mấy giờ về, sao con bé lại ở đây. Tán xong rồi à - nó cười
- Chả lẽ tao lại lấy cái cốc đập vào đầu mày- tôi nói nhỏ - bố mẹ tao về lúc nào tao cũng chịu, hỏi Linh Nga ấy.
- Sao lại hỏi con bé. Thằng này lạ thật.
- Lúc đó tao ngủ.Hôm nay mà ko nể thằng Bin với Huyền thì tao giết mày
- Tao có cố ý đâu. Mà con bé nó chịu đến đây thì thân thiết rồi. Lo gì. Yêu rồi phỏng! -nó lại cười nhìn ngứa mắt không chịu được
- Thôi bố lạy thầy. Chưa đâu vào đâu,mày phá hỏng hết việc.
- Xin lỗi mà
- Thôi, khỏi,cùng lắm là ế chứ sợ đếch gì
Vừa nói xong thì Linh Nga đứng sau tôi. Giật cả mình!
- Bin ơi, ra đây cô cho cái này!
- E làm cái gì mà lù lù sau anh vậy?
- Ai có tật mới giât mình- Linh Nga nói giọng dỗi
- Tô dẫn ton đi mua bim bim hả - thằng Bin ngọng líu ngọng lô
- Ra đây với cô, cô cho kẹo chíp chíp nè!
Nó lon ton chạy ra
- E cho nó ăn vừa thôi nhé kẻo tí nó lại không ăn được cơm.
- Vâng, mà anh chuẩn bị tắm rửa đi rồi ăn cơm. E với chị Huyền nấu sắp xong rồi. - vẫn nhẹ nhàng như mọi khi
- Ừ. Anh đi tắm giờ đây. Mày ngồi uống nước nha, tao đi tắm cái - tôi nói với thằng Vũ
- Ờ
Tôi đi tắm, thằng Vũ ngồi chơi, Linh Nga thì bế thằng Bin, Huyền dọn cơm. Tắm xong thì cơm nước xong xuôi tinh tươm. Mọi người ra ngoài phòng khách ngồi cả,trông thì vui vẻ đấy. Nhưng ko biết giờ phải giải thích với của nợ kia làm sao.
- Ba Tùng tắm xong rồi kìa, vào ăn cơm thôi - Linh Nga nói với cu Bin
Nghe nói xong câu đó mà tôi rùng mình nổi hết da gà.
- Vào ăn cơm, làm mấy chén rượu mày. Huyền vào đi em - tôi nói
Vào bữa ăn,tôi với thằng Vũ uống rượu. Ngồi nói chuyện làm ăn, công việc linh tinh. Linh Nga thì cũng vui vẻ bình thường.
- Anh với thằng Vũ là bạn thân từ hồi cấp 2, ngày xưa nó ở cùng phòng anh hồi anh học đại học.- tôi lúc này cũng phê phê
- E biết rồi - Linh Nga nói
- Hôm nay ở đây có thằng Vũ với Huyền, anh thề anh.....thích em lâu rồi.
Nói xong thì Huyền cứ ngồi cười, còn Linh Nga thì cứ lừ lừ trông rất là sợ.
- 2 anh uống nhanh đi.
- Bin, sang đây ngồi với ba - thằng bin lon ton sang ngồi vào lòng tôi
- Con có quý cô Linh Nga hông?
- Dạ tó - lại ngọng.
- Thế thì 2 ba con mình đều quý cô LinhNga à, hay nhỉ. Con đút cho cô miếng thịt đi.
Thằng bé lấy tay bốc miếng thịt đưa lên
- Tô ơi tô, tô ăn i.
Linh nga cúi xuống để thằng bé đút miếng thịt vào miệng
- Bin ngoan lắm, đi ra đây với cô cho ba uống rượu nha.
Thằng Vũ cầm chén rượu
- Uống đi mày, mà tao thấy chúng mày lấy nhau được rồi đấy.
Nó cũng phê phê. Nói xong thì Huyền nháy nháy mắt thằng Vũ. Linh Nga thì cứ ngồi chơi với thằng Bin chẳng nói gì. Càng không nói tôi lại càng sợ.
Tôi và thằng Vũ uống hết vài chai bia với 2 lít rượu táo mèo, 2 thằng ngất luôn tại trận. Mà ko hiểu sao nó uống kinh vậy. Còn tôi thì ko muốn đau đầu cái chuyện Linh Nga nên cứ mặc kệ mà uống thôi. Đã nói thích rồi lại còn...Thế mà chẳng nói gì.
Tôi với thằng Vũ ra ngoài uống nước, Huyền và Linh Nga đi rửa bát. Trông thằng Bin có vẻ buồn ngủ. Tôi thì buồn nôn, chạy sộc vào nhà tắm để ọe.
Loáng thoáng nghe bên ngoài
- Anh Tùng, anh có sao không? - giọng Linh Nga
Nôn xong tôi lò dò đi ra.
- Dạo này yếu thế mày...Ợ - nó có vẻ no bụng chứ ko hẳn là say
- Ờ, già rồi
- Anh đi nghỉ đi, vợ chồng e về đây. - Huyền nói
- Ở lại chơi đã, về hết à. Nhà này thành cái nhà hoang rồi
- Thôi, còn con bé trông hàng nó đợi ở nhà. Bin cũng buồn ngủ rồi. Thôi tao về nha
- Ờ về đi.
Chào vợ chồng thằng Vũ, tôi vào phòng nằm vật ra giường. Nhìn thấy cái ảnh, ngứa mắt, sẵn cơn say + việc Linh Nga biết tôi là bạn thằng Vũ. Tôi cầm cái ảnh ném vào tường.
- Xoảng
Linh Nga chạy vào:
- Anh làm gì thế, anh có sao không?
Tôi ngồi ở đầu giường, 2 tay chống xuống đầu gối và cúi mặt xuống
- Không, ko sao?
Linh Nga lại ra ngoài lấy hót rác và chổi vào quét. Khung và kính đem đổ đi. Còn cái ảnh cô ấy lại đặt lên bàn tôi.
- Anh mệt thì ngủ đi
- Chút e về thì cứ khóa cửa ngoài vào rồi cầm chìa khóa đi. Anh còn chìa khác.
Tôi mệt nằm vật ra giường. Thiếp đi lúc nào không biết. Còn Linh Nga thì cũng chẳng biết làm gì nữa. Nằm ngủ mơ màng thì thấy có người lau mặt với lau người cho. Còn ngửi thấy mùi dầu gió nữa. Mở he hé mắt ra thì Linh Nga đang ngồi cạo gió, lau mặt với cổ cho mình.
- Anh dậy uống cốc bột sắn đi
- E chưa về à!
- E chưa, anh uống đi - nói xong Linh Nga đỡ tôi dậy và cầm cốc bột sắn đưa lên miệng cho tôi uống.
1 phần vì mệt, 1 phần vì say nên cũng uống hết rồi nằm ngủ tiếp. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy thì thấy Linh Nga trải chiếu đang nằm dưới đất. Chăn thì ko đắp, đêm bật điều hòa nằm lạnh co ro. Khổ thân, tôi nhìn thấy tội lắm. Haizz. Cầm cái chăn trên giường đắp cho Linh Nga. Tôi nhẹ nhàng rón rén đi ra ngoài,đi tắm đánh răng rửa mặt. Xong xuôi tôi rán trứng với nướng bánh mì lên. Đang pha sữa thì Linh Nga bước ra.
- Anh dậy rồi à!
- Sao hôm qua e ko về mà ngủ như thế hả?
- Anh say như vậy ai dám về - đưa tay lên gãi cái đầu bù xù. Giọng vẫn còn ngái ngủ
- Không sợ anh làm gì e à.
- Không, anh mà dám làm gì e à. E nói với mẹ anh.
- Thôi đi đánh răng rửa mặt đi, anh pha sữa rồi ăn sáng.
Linh Nga đi vào trong tắm luôn, con gái gì mà tắm lâu khiếp. Tôi ngồi ngoài bàn ăn đợi mà mờ cả mắt. Cô ấy bước ra. Chao ôi cái mùi thơm + việc con gái vừa tắm xong nhìn rất là hấp dẫn. Ủa mà cái váy đâu nhỉ. Linh Nga mặc 1 bộ pyjama màu hồng.
- E mặc quần áo ai đấy?
- Hôm trước đi chợ bác mua cho e 1 cái váy với 1 bộ đồ ngủ anh ạ, e chưa cầm về còn để ở đây.
- Hơ, mẹ còn tính cả đường này nữa cơ à :( - tôi lẩm bẩm
- Anh nói gì cơ!
- À không, mà xong bữa sáng rồi, e ngồi ăn đi.
- Vâng, đợi e hong khô đầu đã
- E có thích ăn bánh mì không, không thích anh đi mua bún hoặc phở cho.
- Anh nấu đây à, thế này được rồi anh ạ. Trông vậy mà cũng đảm nhỉ - cười
Anh xin em. Em đừng cười nữa. Cười nữa là anh chịu không nổi đâu. Xinh điên đảo thế thì ai chịu đc. Đã vậy lại còn sáng sớm. Ngồi vào bàn ăn. Ăn được mấy miếng Linh Nga hỏi:
- Anh Tùng
- Hả, anh ko cố tình đâu, tại anh.... Tại anh muốn giúp e thôi.
- Ơ, e đã hỏi đâu mà anh trả lời - cười nhìn yêu lắm
- Ah, ờ nhỉ. E hỏi gì thế.
- E đang định nói anh ăn nhanh lên rồi còn đi làm
- Ừ, ăn xong anh lai e về thay quần áo rồi đến cửa hàng.
- Vâng, nhưng mà giờ là sáng sớm, e ko muốn xử tội anh. E chưa bỏ qua cho anh đâu.
- Ừ, anh biết rồi, thôi e ăn đi.
Ngồi nhìn Linh Nga ăn, tôi thấy hạnh phúc đến lạ lùng. Dù chưa là gì của nhau, nhưng tôi muốn chăm sóc 1 con người như vậy, muốn che chở và muốn mỗi sáng thức dậy thấy cô ấy ở cạnh bên tôi. Tôi cũng muốn có 1 gia đình hạnh phúc, cũng muốn có 1 thằng nhóc như Bin hay 1 cô công chúa xinh đẹp tíu tít gọi ba. Ăn xong, tôi đi thay quần áo. Có điện thoại của Trang.
- Alo anh à!
- Ừ
- E qua đón e đi làm với, xe e bị hỏng rồi. Mà anh nhớ hôm nay có lịch gì không?
- Tối dẫn e đi chơi chứ gì. Mà e bắt taxi đi đi. Anh vừa mới dậy. Ko kịp giờ đâu
- Vâng, đành vậy. Hic
Nói xong thì tôi quay lại thấy Linh Nga đang đứng đằng sau.
- Anh qua lai chị ấy đi - giọng có vẻ buồn, hình như nghe đc mấy câu tôi nói
- Thôi, để anh đưa e về. Rồi đưa e đi làm.
- Chị ấy biết được thì sao anh nhỉ. Haizz - Linh Nga thở dài
- Vớ vẩn, đứng đó mà nghĩ linh tinh. Đi thôi.
Tôi kéo Linh Nga ra ngoài và chở cô ấy về thay quần áo. Lai qua cửa hàng thằng Vũ thì gặp ngay nó dắt xe ra chở cu Bin đi học.
- Ton tào ba, tào tô Linh Nga - chết cười cái thằng sún răng nói ngọng
- Đi học ngoan nha Bin - chiều về cô dẫn con đi chơi ha! - Linh Nga dỗ
- E vào cửa hàng đi, anh cũng đi luôn đây.
- Sáng sớm anh chị đã bám lấy nhau thế này, có biến có biến - nó vừa cười vừa nói
- Biến cái tiên "cô" nhà mày. Lai con đi học đi, tao cũng đi làm luôn.
Linh Nga vẫy tay tạm biệt, chẳng biết tạm biệt thằng Bin hay tôi nữa. Đi đường làm tôi cứ lâng lâng mãi. Đến công ty hôm nay tôi thấy vui vẻ lạ lùng, trong lòng phấn khởi, người cứ thăng lên thăng xuống kiểu rao rực. Gặp ai cũng cười toét miệng. Mấy anh chị em trong phòng trêu "sếp sáng nay ăn phải cái gì mà hôm nay dễ tính thế "
Đến tầm trưa thì có điện thoại. "Đức calling"
- Alo anh ạ
- Ừ, có việc gì không?
- Anh rảnh không anh em mình đi ăn trưa
- Ờ rảnh, nhưng ko rượu bia gì đâu nha.
- Vâng, ăn ở đâu anh
- Quán ngon Trần Hưng Đạo đi.
- Vâng 11 rưỡi nha anh
- Ừ
Đức vừa gọi xong thì Trang gọi.
- Anh, chuẩn bị măm măm đi
- Anh hẹn với thằng e rồi. E có thích thì đi cùng
- Có chứ có chứ. Hihi. Tí xuống gọi e nha
- Ờ
Đến 11 giờ tôi xuống gọi Trang đi cùng. Trên đường cô bé cứ tíu tít.
- Lâu rồi anh nhở
- Lâu gì?
- Thì e với anh lâu lắm không đi ăn với nhau
- Mới hôm thứ 6, cái hôm đi mua váy cho e. Vậy mà lâu à?
- E thấy lâu, hì hì.
- Mà anh ơi
- Hả
- Hôm nào bố mẹ anh lên. Anh nói 2 bác qua nhà e chơi nha
- Tại sao không phải bố mẹ e qua nhà anh mà là bố mẹ anh qua nhà e
- Cái anh này, e nói thế chứ ai qua chẳng được. Không thì dẫn bố mẹ ra quán
- Biết thế đã
- Anh thì cứ biết thế, biết thế. Bố mẹ e còn hỏi anh sao cả tuần không thấy qua chơi.
- Thì anh bận thật mà. Đợi giãn việc đã
Ngồi sau mà nói liên mồm. Cái miệng lúc nào cũng như tép nhảy. Đến quán ăn alo cho Đức thì nó chưa đến. Tối và Trang ngồi vào bàn trước. 1 lúc sau nó gọi điện
- Anh ngồi chỗ nào thế?
- Vào hẳn trong rẽ phải là thấy
1 lát sau đứng trước mặt tôi là Đức và Q. Nga. Tôi không ngờ nó lại đưa Q. Nga đến. Trang cũng hơi ngạc nhiên.
- Chị là....
- Em chào anh chị, đây là chị gái e chị ạ - Đức nói.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN